Cùng con trẻ đôi dòng mực
thắm,
Giáo pháp truyền thâm ngẫm lý
mầu,
Xuân trần ngắm cuộc bể dâu,
Sương
chan gió táp mưa ngâu chập chồng.
Xuân Hạ đến Thu Ðông thắm
thoát,
Cảnh trược trần man mác lòng
Thầy,
Con hiền lắm nổi thơ ngây,
Biển
mê trôi dạt đó đây bao lần.
Hội Ðàn Xuân Bính-Dần tứ
phước,
Rưới ân hồng con được thắm
tươi,
Ðường Tu khéo vẹn đủ mười,
Ðể
cho xứng mặt là người tu chân.
Hỡi này con xa gần hãy lắng,
Phụng sắc truyền cố gắng vào
đây,
Ðầu Xuân tham hội chầu Thầy,
Chúc
con khương kiện tràn đầy phúc Xuân.
Thầy hỉ lạc chung mừng con trẻ,
Nhìn đàn con có vẻ hân hoan,
Xuân trần nao nức rộn ràng,
Ðạo
Xuân thanh tịnh cảnh nhàn luyện tu.
Hội Rồng Mây muôn thu khó gặp,
Chốn biển trần vùi dập bấy
nay,
Thương con giáo huấn bao ngày,
Ðoàn
con nửa tỉnh nửa say lưng chừng.
Chữ Ðạo kia mau thuần triệt
rõ,
Mới không còn biện đó phân
đây,
Thời kỳ nghiêm trọng con hay,
Ðường
tu tấn bước kịp ngày phong vân.
Ðạo hoằng dương Bính-Dần phổ
giáo,
Dụng đức lành hóa Ðạo dìu
đời,
Giấc nồng nhẹ tỉnh con ơi,
Kìa
cơ thế diệt nọ đời giả không.
Chốn trần nhơ bụi hồng che lấp,
Màn vô minh bủa khắp lưới
mành,
Mê lầm sắc tướng giả danh,
Quay
cuồng tháo quát cạnh tranh bả trần.
Ðua danh vọng tâm thần mê tối,
Tranh lợi quyền lầm lỗi xa Thầy,
Giả trần bọt nước bóng mây,
Kiếp
người là kiếp trả vay nợ tiền.
Con trẻ đã hữu duyên gặp Ðạo,
Này lời chơn thuyết giáo bửu
truyền,
Ðắm trần cột mối oan khiên,
Sanh
môn tử hộ nghiệp duyên lưu đày.
Một chữ Ðạo từ nay gắn bó,
Lý thậm thâm sáng tỏ mới
mầu,
Luận bàn lý lẽ đâu đâu,
Con
đường giải thoát thẳm sâu không lường.
Ðạo yến sáng soi đường thiết
thực,
Ðạo cứu đời thoát vực mê
si,
Ðạo là cách vật trí tri,
Là
chơn diệu giác mầu vi khó dò.
Ðạt Nhứt Lý lên đò Bát-Nhã,
Phước huệ tròn Ðạo quả viên
minh,
Màng chi thế thái nhơn tình,
Hồi
quang phản chiếu tâm mình sáng trưng.
Ngộ chơn không là thuần bản
giác,
Vọng nghiệp trần biện bác
khen chê,
Không không bản giác qui về,
Lý
chơn liễu đạt không hề đơn sai.
Lời châu ngọc ai hoài bấy
trẻ,
Diệu ngôn từ thẳng lẽ con nên,
Sám Kinh ngọc báu sẵn dành,
Ðó
là của cải Cha Lành để cho.
Cực vì con không lo chăm chỉ,
Vàng khóa kho, ngọc quí rãi đầy,
Bụng con đói khát những ngày,
Lao
thân nô tỉ kiếm rày hột cơm.
Giáo pháp bửu bao gồm thuần
túy,
Hỡi con hiền Ðạo lý nhiễm
thâm,
Cơ duyên vạn bá muôn năm,
Phước
hồng khải ngộ mau tầm lý chân.
Thầy nhắc con Bính-Dần lai đáo,
Ðạo hoằng dương sáng tạo
thanh bình,
Con hiền thắng hội Vạn-Linh,
Tu
bồi phước huệ phục bình lợi sanh.
Ðạo phổ khai vận hành chơn nhứt,
Ngọn minh đăng sáng rực khắp
cùng,
Nay đà ý nghĩa viên dung,
Kề
vai đỡ gánh cùng chung cứu trần.
Thầy lập Ðạo gieo nhân cứu
thế,
Con dẫn dìu tương tế lẫn nhau,
Nghe Thầy cội phúc gìn trau,
Vâng
Thầy cộng khổ đồng lao độ đời.
Sắc lịnh truyền nơi nơi hãy lắng,
Các con nay hầu đặng lập thành,
Tư gia dầu cũng tạm danh,
Gọi
bằng "Tiểu-Thất" độ sanh buổi này.
Con thiện nguyện thì Thầy tứ
phước,
Hành chánh tâm ắt được vẹn
bền,
Từ-bi bác-ái làm nền,
Công-bình
chánh-trực ắt nên phận mình.
Ðời hậu mạt nhân sinh điên
đảo,
Ðạo qui gồm Tam Giáo, Ngũ Chi,
Con ngoan nhứt dạ tu trì,
Chứng
thành chơn giác mới thì độ tha.
Giáo pháp bửu kỳ ba trợ tế,
Ngẫm cuộc đời tàn, bế, thạnh,
suy,
Chơn nguơn diệu giác tu trì,
Là
phương diệt khổ trường thi đức tài.
Phương cứu chuộc nhân loài
đệ nhứt,
Vô thượng cao mưu lực nào
bằng,
Khung trời thanh tịnh sao giăng,
Gió
Xuân thơm mát vành trăng khuất lần.
Phước huệ cao tinh thần rạng
chói,
Ðộ nhơn sanh thoát khỏi họa
trần,
Ðại hùng diệt dứt tham sân,
Tạo
đò Bát-Nhã độ nhân đắm chìm.
Con ngoạn mục suy tìm lẽ chánh,
Hẳn ngộ rồi lập hạnh từ
bi,
Tâm trần dục vọng sân si,
Nghiệp
trần bao biện thi vi diệt lần.
Ðược như vầy căn thân càng
nhẹ,
Cảnh trược trần rồi sẽ thoát
ly,
Con hiền gắng bước lần đi,
Gia
công mài sắt ắt thì nên kim.
Minh hiếu hạnh mong tìm diệu lý,
Ðạo tu chơn đáo bỉ năng cầu,
Thung đường hộ hựu bước
mau,
Trùng
phùng cảnh lạc ngày sau toại nguyền.