CẦU
MƯA
ĐẠT TƯỜNG
Truyện xảy ra vào khoảng năm
1981. Khi ấy Việt Nam trong cộng nghiệp chung
đang ở vào một giai đoạn hết
sức khó khăn về lương thực v́
hậu quả của trận lụt lớn năm
1978 tại đồng bằng sông Cửu Long; các
cuộc chiến tranh biên giới ở phía Nam
với Khơme đỏ và chiến tranh biên
giới phía Bắc với Trung Quốc; thêm vào
nữa là cơ chế sản xuất - lưu thông nông
nghiệp "ngăn sông cấm chợ" không phù
hợp
Trong hoàn cảnh khó khăn ấy,
“hạn bà Chằn" lại xảy ra tại khu
vực Cần Giuộc; một vùng không thuận
lợi lắm cho việc trồng lúa; càng làm cho dân
chúng địa phương hết sức âu lo. Cũng
trong bối cảnh ấy, thuốc men loại Tây Dược
cũng hết sức hiếm hoi v́ sự cấm
vận của Hoa Kỳ với Việt Nam. Để
thực hành công quả phước thiện hầu
giảm bớt khó khăn cho đồng bào trong
việc điều trị, các tôn giáo mở
nhiều pḥng thuốc Nam sử dụng các loại cây
thuốc hoang dại có nhiều trong thiên nhiên. Cao
Đài Giáo cũng góp phần với những pḥng
thuốc từ thiện ở một số Thánh
Thất, Thánh Tịnh như Minh Tân, Ngọc Minh Đài,
Tân Minh Quang....
Một buổi trưa thứ bảy, đoàn thu hái
thuốc Nam; hỗn hợp giữa lễ sĩ đồng
nhi Văn Pḥng Đại Đạo và Tân Minh Quang; dưới
sự dẫn dắt của huynh trưởng
Thiện Lễ (ba Trần Hữu Nhân) lên đường
hướng về Thánh Thất BỬU QUANG ĐÀN
(thường gọi là Chùa Ông Thần Đá, có
quan hệ rất khắng khít với Vĩnh Nguyên
Tự). Đoàn ngựa sắt vào khoảng 20 con,
điều khiển bởi các cô chú đồng nhi
tuổi bẻ gảy sừng trâu, phi băng băng
dưới nắng trời chói chan đầu hè làm
các trưởng lớn tuổi kè theo muốn
hụt hơi.
Tối hôm đó, sau buổi cơm chiều tuy thanh
đạm nhưng rất ngon với rau sống
chấm tương và canh chua rau muống bông so đủa;
chúng tôi tổ chức buổi sinh hoạt cộng
đồng cho các em đồng nhi lễ sĩ địa
phương cùng các em trong đoàn công quả ngay trước
sân chùa. Một số bài hát nhạc đạo
ngắn gọn của cấp Lễ Nghi và Phổ
Huấn được hướng dẫn ngay
tại chỗ. Vào khoảng 9 giờ, kết thúc sinh
hoạt bằng một hướng dẫn phân công tác
cho ngày mai và nhắc nhở các em đi nghỉ
sớm để "giờ Tư đêm nay, có
buổi cầu nguyện tập thể cầu mưa
chống hạn cho địa phương".
Đến gần 11 giờ đêm,
tất cả được đánh thức.
Buổi lễ được tổ chức nghiêm
trang dưới sự chứng lễ của Nữ
Đạo Trưởng Thanh Trước.
Sau một buổi sáng thu hái dược thảo hoang
dại và chặt phơi vào buổi trưa,
khoảng ba giờ chiều chúng tôi ra về trong
sự lưu luyến tiễn đưa của các em
nhỏ thuộc Thánh Thất địa phương.
Ra tới lộ đất đỏ chạy
được vài cây số, mưa bắt đầu
rơi và càng lúc càng nặng hạt. Con lộ
bấy lâu chịu nắng hạn, nay gặp cơn mưa
rào nên bụi đất dính lại thành mảng, bám
vào bánh xe mỗi lúc mỗi nhiều đến
mức nặng ch́nh chịt, thậm chí có xe không
thể tiếp tục chạy được nữa
nên phải dừng lại kiếm cây bên đường
cạy đất dính xung quanh bánh và bên trong vè xe.
Đám mây đen bay qua hướng về phía đoạn
đường chúng tôi vừa vượt qua và
từ từ lan tơa xám xịt một khoảng
trời. Cơn mưa qua đi, chúng tôi cũng đă
cạy xong bùn đất và tiếp tục lên
đường trở lại thành phố.
Nắng chiều vàng rực nhưng không
gian dịu mát, trái hẳn ánh nắng chói chan gay
gắt hôm qua như phần thưởng của thiên
nhiên ban tặng cho đoàn chúng tôi. Trước
cảnh chiều yên ả với hương đồng
cỏ quê tỉnh lặng; thấp thoáng xa xa mấy
cánh c̣ bay lượn sau mấy rạng dừa nước;
đối cảnh sinh t́nh tôi vừa đạp xe
vừa ngân nga lời bài hát:
" Em lên đàng, lúa reo đùa trên thôn làng.Tin vui
đă về.
Hỡi ai đang mải mê, thấy chăng ai ơi hôm
nay ánh dương hừng lên muôn bề."
Một tuần sau, một đạo
huynh từ Bửu Quang lên ghé pḥng thuốc phước
thiện Cầu Bông báo tin vui. Trận mưa
chiều hôm ấy không lớn lắm kéo dài
được chừng nửa tiếng, nhưng
chỉ đủ sức lan tỏa giới hạn
trong khu vực, nên mấy đám ruộng của Thánh
Thất cùng một số của đồng bào và
bổn đạo địa phương trong làng
đang trổ đ̣ng đ̣ng được cứu
thoát hạn !
Ngẫm nghĩ th́ có lẽ do phần
phước của địa phương chưa
nhiều và sức cầu nguyện cũng c̣n
nhiều giới hạn nên chỉ đạt kết
quả như vậy. Nhưng dù sao, ở hoàn
cảnh thiếu ăn khi đó, kết quả
cụ thể nầy cũng đă làm nâng cao đức
tin cho bổn đạo địa phương và
đoàn công quả thu hái thuốc nam của chúng tôi
rất nhiều./.
ĐẠT TƯỜNG |