ĐỪNG
QUAN TÂM ĐẾN THỊ PHI
Người tu
phải giữ vững lập trường, tin chắc lư nhân quả, đừng
xao động v́ tiếng hay dở bên ngoài.
Kinh Pháp Cú
nói: "Ngọn núi cao đứng vững giữa cơn giông tố.
Người chân chánh an nhiên giữa tiếng thị phi".
Tất cả
tiếng khen chê bên ngoài không làm cho ta tốt hoặc xấu, siêu
hay đọa, mà tốt xấu siêu đọa đều do nơi ta. Nếu ta gây
nhân lành, dù người có khinh là xấu xa tội ác, ta vẫn được
siêu thăng. Trái lại, ta gây nhân ác, tuy người quư trọng
ngợi khen, ta vẫn phải chịu đọa lạc. Do hiểu lẽ này, một
thiền sư Việt Nam đă viết ra những lời thi ư tứ rất
thanh tân siêu thoát:
Thi
phi ngôn trục triêu hoa lạc,
Danh
lợi tâm tùy dạ vũ hàn!
Hoa
lạc, vũ tinh, sơn tịch tịch,
Nhất
thanh đề điểu hựu xuân tàn.
Tạm dịch:
Thị
phi tiếng rụng theo hoa sớm,
Danh
lợi ḷng băng với băo đêm!
Mưa
tạnh, hoa rơi, non vắng vẻ,
Chim
kêu xuân lại quá bên thềm.
Đừng quan
tâm đến danh lợi thị phi, hăy để cho nó rơi theo hoa sớm,
lạnh với mưa đêm, rồi tan biến lần lần. Ḱa một tiếng
chim kêu, một mùa xuân đă qua, sao ta không lo tu tập?
(Trích "Niệm
Phật thập yếu", chương 6, tiết 38 "Cách
đoạn tuyệt thị phi", HT Thích Thiền Tâm)
_____________
SÁCH
MỚI ONLINE
Hành tŕnh về phương Đông
Nguyên
tác: Life
and Teaching of the Masters of the Far East
Tác
giả: Dr. Blair T.Spalding
Việt
dịch: Nguyên Phong
_____________
Đón
xem online:
ĐẠO
SỬ XÂY BÀN I
của Nữ Đầu
Sư Hương
Hiếu
|
>>>
Suy ngẫm kỳ trước
|
LỜI
THẦY DẠY:
...Các con ôi! Trải bao nhiêu năm rồi, trước
cảnh đời ly loạn, những sứ giả ḥa b́nh
mà Thầy cho đến thế gian để thực
hiện Đạo cứu đời trong Tam-Kỳ Phổ-Độ,
lại mảng tranh nhau triển thi thuật pháp, làm bê
trễ công cuộc cứu thế của Thầy, cho nên nhân
loại ngày nay mới đến đổi điêu linh
thống khổ.
Thầy bỏ sao đành, phải chuyển từ giai
đoạn. Ôi! Thiên cơ, Thiên cơ là huyền
nhiệm, cứu cánh từ tương đối trở
về tuyệt đối. Những đứa con hiểu
Đạo mới dốc tâm học hỏi lời Thầy
để kề vai gánh đạo trên quăng đường
hạ nguơn chuyển kiếp. Công trạng của các
con Thầy phải khen, phải thưởng, cũng như
Thiên điều luật pháp trước nhơn sanh,
Thầy cũng không thể chở che cho những đứa
nghịch sư phản đạo.
Công việc khó khăn nhứt trong giai đoạn
Phổ-Thông Giáo-Lư, các con là một nhơn sanh, Thầy mượn
bộ óc thiên lương của các con để ráp thành
guồng máy trong giai đoạn này. Sự hy sinh sẽ nói
lên giá trị của một người Thiên chức trong
bổn phận vi nhân. Đó là con đă biết thương
Thầy và kính trọng Thầy rồi đó...
Ngọc-Hoàng
Thượng-Đế (29-2-1972)
>>>
Bấm vào để xem nguyên bài
|