TRỜI mở Đạo khai Đàn cứu
thế,
Là phương châm dụng để thoát nàn,
Linh-căn xót cảnh rối loàn,
Quyết
vào tái kiếp độ an buổi này.
Đạo một gốc mà cây nhiều nhánh,
Biết phăng tầm bổn tánh mới hay,
Trí phàm thành quách ngăn dày,
Chánh
tà biện luận dở hay không nhàm.
Học một chữ mà kham cũng tốt,
Văn năm xe chữ “MỘT” không thông,
Thương thay cá chậu chim lồng!
Muốn
tu đạt vị hiểu thông đất trời.
Đời kia thấy một người LỤC-TỔ,
Không chữ nào là chỗ ĐẠO chơn,
ĐẠO không lư luận thua hơn,
Biết
đường chánh giác th́ thân khỏe nhàn.