THOÁT
TRẦN
Phong-trần
cảnh khổ chớ mê say,
Tiên
cảnh lo tu đặng trở quày,
Một
kiếp muối dưa ngàn thuở hưởng,
Hai
mươi thế-kỷ đă gần ngày.
Gần
ngày hưởng lạc, chớ mê sang,
Đổi
ư sụp chơn, ắt khó toàn,
Cứu
thế độ đời cho vẹn vẻ,
Kỳ
ba lập quả đáo Thiên-Đàng.
Thiên-Đàng
cảnh cũ chốn quê xưa,
Hạ
thế độ đời, nhẫn sớm trưa,
Trần-trược
bao quanh nơi chỗ tục,
Mùi
trần cảnh khổ, khá nên chừa.
Chừa
đường danh lợi đặng thanh nhàn,
Sa-đắm
đỉnh-chung phải tổn thần,
Dụng
lấy hoát-lê lo dưỡng khí,
Cửa
Thiền hẩm-hút định an thân.
Thân
phàm xác tục phải đeo sầu,
Sống
gượng ngày qua có thấy đâu?
Thức
trí tĩnh đời nơi giả mộng,
Miệt-mài
cảnh khổ điểm sương đầu.
DIÊU-TR̀
KIM-MẪU
>>>
Suy ngẫm kỳ trước
|
THỊ
PHI
Một
buổi nhàn hạ, Đường Thái Tông hỏi
bề tôi là Hứa Kính Tôn rằng:
-
"Trẫm thấy khanh phẩm cách cũng không
phải là phường sơ bạc, sao lại có
nhiều tiếng thị phi chê ghét như thế?"
Kính Tôn
thưa:
- "Tâu
bệ hạ! Mưa mùa Xuân tầm tả như
dầu, người nông phu mừng cho ruộng đất
được thấm nhuần, kẻ bộ hành
lại ghét v́ đường sá bùn lầy trơn
trợt. Trăng mùa Thu trong sáng như gương, hàng
tao nhân mừng gặp dịp thường du ngâm
vịnh, nhưng bọn đạo tặc lại ghét
v́ ánh nguyệt quá rơ ràng! Như trời đất là
vô tư, mà cơn nắng mưa thời tiết c̣n
bị thế gian trách hận ghét thương, th́
hạ thần đâu phải người vẹn toàn,
làm sao tránh khỏi sự chê bai chỉ trích? Cho nên
ngu ư trộm nghĩ: đối với tiếng khen chê,
nên b́nh tâm suy xét, đừng vội tin nghe. Nếu
vua tin nghe lời thị phi th́ bề tôi bị
giết; cha mẹ tin nghe lời thị phi tất con
bị hại; anh em vợ chồng tin nghe lời
thị phi sẽ phải chia ĺa; thân bằng hàng xóm
tin nghe lời thị phi rồi đi đến
chỗ đoạn tuyệt. Miệng lưỡi
thị phi thật độc hơn rồng rắn, bén
hơn gươm đao, giết người không
thấy huyết!"
(Hứa Kính
Tôn bị sử sách chê là gian thần, nhưng dù sao
lời nói của ông cũng chí lư, đáng làm gương
khuyên nhắc cho hậu lai, nên vẫn được
người đời truyền tụng.)
|