Thi
bài:
Kiến rọi chiếu Càn-Khôn dĩ thức,
Soi năm châu mấy bực nhân tài,
Soi cùng Âu Á mấy tay,
Soi
cùng Úc Mỹ mới hay giả tuồng.
Soi thời thế lắm luồng danh hão,
Soi cảnh trần ai tạo nên hiền,
Soi đời chẳng đặng ngồi yên,
Soi
trong nhơn loại lắm phiền ít vui.
Soi thế sự phanh phui quyền tước,
Soi người mê mưu chước gạt nhau,
Soi tâm mấy vị kiệt hào,
Soi
rồi mới thấy lộn nhào lợi danh.
Soi khắp cả chúng sanh trần cấu,
Soi người còn cá chậu khó ra,
Soi quanh khắp cả san hà,
Soi
người tàn bạo chẳng là nới tay.
Soi Tiên Phật châu mày với thế,
Soi đạo binh quan hệ phá tàn,
Soi kìa một cảnh đồng hoang,
Soi
rồi mới thấy ngỡ ngàng tranh đua.
Soi thế cuộc bốn mùa hăng hái,
Soi người còn xăng-xái phồn hoa,
Soi minh chánh, khác với tà,
Soi
rồi mới rõ Phật Ma lộn bời.
Soi nam tử nữ thời dãi đãi,
Soi chẳng lo chế cải tâm điền,
Soi người lạc cảnh U-Diêm,
Soi
rồi dạy đến gieo truyền Kinh ban.
Soi Á-Việt khách màng Đạo-Đức,
Soi nhân tâm náo nức vọng cầu,
Soi người liệt quốc cường thâu,
Soi
ra chiếu thấy hoàn cầu thất kinh.
Soi nhơn sự Á-Bình-Dương động,
Soi trần hoàn cảm động hồn oan,
Soi kìa hướng nhựt mơ màng,
Soi
cho kẻ thế rõ ràng luật công.
Soi một dãy non sông tranh vẽ,
Soi nhân tình gấm ghé chia hai,
Soi cho biết Đạo CAO-ĐÀI,
Soi
coi vật chất đến ngày ra chi.
Soi cho rõ huyền vi THƯỢNG-PHỤ,
Soi điển quang có đủ dắt đời,
Soi người tưởng Đạo là chơi,
Soi
trong lý tưởng biết rồi dạy khuyên.
Soi thế tục trần duyên bao nả,
Soi tài tình chi há chống Trời,
Soi người mãi lấn với đời,
Soi
đời không rõ kỳ thời Đạo phô.
Soi chiến cảnh Hoàng-Đồ sắp đến,
Soi địa linh sắp bến thoàn kề,
Soi sao chẳng liệu quày về,
Soi
tường cảnh lụy ham mê tứ tường.
...
...
Soi người càng thấy vấn vương,
Soi
người hướng Đạo chẳng tường
luật Thiên.
Soi rõ thấy ba miền Tiền Hậu,
Soi đời ôi chẳng thấu Đạo Cao,
Soi Tiền-Giang trước định màu,
Phổ
thông chơn-giáo, soi vào trung tim.
Soi thế tưởng phương tìm học Đạo,
Soi huyền cơ Trời tạo chớ ai,
Soi nay đã thấy gần ngày,
Soi
người hướng đạo đã bày qui nguyên.
Soi thế cũng cơ huyền vận chuyển,
Soi cho tường luồng điển Trời minh,
Soi ai thế cuộc chia tình,
Soi
về Thượng-Phụ chiếu Minh-Cảnh-Đài.
Soi chừng đó mới hay cho tá,
Rọi mảy lông soi đã sai nào,
Soi người mảng tính hô hào,
Soi
người hướng đạo chẳng nào
thiệt tâm.
Soi cho thế rõ tâm dưới thế,
Soi đời còn mưu kế với nhau,
Soi Nam chưa hiệp một màu,
Soi
Trung đã dựng phong trào Tiên-Thiên.
Soi đến hội Rồng Tiên thi Đức,
Soi Thánh-Tòa lập Thất Trung-Châu,
Soi Tam-Quan biết hiệp đầu,
Phổ-thông
chơn-giáo rọi màu kiên quang.
Soi thế biết CAO-HOÀNG chuyển Đạo,
Rọi điển quang soi ráo tâm người,
Soi tâm hiền-sĩ lả lơi,
Soi
rồi phải dạy trong lời Thánh-Kinh.
Thi:
Thánh-Kinh
soi rọi điển quang minh,
Cảnh
tục nỡ đem vướng hủy mình,
Đạo
chánh chẳng lo tu bước kịp,
Huyền
cơ không chuộng chỉ khoe vinh.
Thế
trần rọi kiến sao quanh lộn,
Hỡi
thế sửa sang dọn lấy mình,
Rọi
thấu đờn rao, khuyên thế tục,
Thánh-Kinh
ban bố biết mà tin.