SƯ
ÐỆ
Phận trò phải chí thành chí kỉnh,
Nhớ ơn Thầy như lịnh mẹ
cha,
Thầy thay giáo huấn gần
xa,
Dạy
bày các việc người ta ở đời.
Ơn cũng sánh đến nơi sanh dưỡng,
Nên làm trò độ lượng ghi
lòng,
Vào ra phải biết đề phòng,
Lễ
nghi bổn phận trò hòng chớ xao.
Thầy dạy dỗ nhọc lao trí não,
Phận làm trò thấu đáo đừng
xao,
Trò đứng thấp, Thầy ngồi
cao,
Thập
niên đăng hỏa khi nào vắng đâu.
Lớn, chí nguyện Ðạo mầu gánh
vác,
Nối rừng danh phú thác sự
đời,
Thành công nhờ dạy rõ lời,
Thương
Thầy nghĩ lại dưới đời ai qua.
Nhờ dạy dỗ nên ta hiểu lý,
Bởi hết lòng bày chỉ mới
nên,
Ơn Thầy ngàn thuở đừng quên,
Tìm
phương mà đặng đáp đền nghĩa nhân.
Một là đạo quân thần
cọng lạc,
Hai là ơn sanh tạc dưỡng
nuôi,
Ba là chồng vợ giữ mùi,
Sanh
con nối nghiệp tới lui giáo trường.
Bốn ơn thầy rộng thương
dạy bảo,
Là Tứ-Ân nhơn-đạo xưa
nay,
Trò ôi! Tạc dạ hằng ngày,
Thầy
truyền lời ngọc tỏ bày đệ huynh.