NGHĨA
VỤ CỦA NGƯỜI THANH THIẾU NIÊN ĐẠI
ĐẠO
Ngày
nay trong xă hội văn minh vật chất, có lẽ
ít có người sống, làm việc, cống
hiến v́ một lư tưởng cao đẹp. Đa
số mọi người sống cuộc sống
đời thường của bản thân, lo cái lo tương
lai được ăn sung mặc sướng
hoặc v́ danh lợi, hoặc tới ngày nào hay ngày
nấy. Hoặc có nuôi mong ước góp phần xây
dựng xă hội th́ cũng thiên về đời
sống văn minh tiện nghi, khoa học hiện
đại, chứ ít khi có tư tưởng xây
dựng một xă hội đạo đức, đại
đồng, người yêu thương người,
kẻ tương trợ nhau, … những khái
niệm mà người ta chỉ t́m thấy trong tôn
giáo hoặc những phạm trù tâm linh thánh
thiện. Chính v́ vậy, nhận thức ra bổn
phận đối với sự tiến hóa tâm linh
đồng thời với sự tiến bộ
của đời sống nhân sinh, có lẽ chúng ta
chỉ dễ t́m thấy trong những đạo
hữu mà thôi.
Là
Thanh Niên tu học trong môi trường tôn giáo, chúng
ta ư thức nghĩa vụ của Thanh Thiếu Niên
Cao Đài nói chung, Thanh Thiếu Niên PTGL nói riêng
phải gắn liền, ḥa chung mục đích
của Đại Đạo là “Thế Đạo
đại đồng – Thiên Đạo giải thoát”.
Ngoài ra, Đức Cao Triều c̣n dạy Thanh
Thiếu Niên “tu không phải chán
đời ẩn dật, tu bắt buộc phải
mạnh dạn đi vào đời”, “Thanh
Thiếu Niên cần rèn luyện về phương
diện hành Đạo cũng như xă hội, để
có dịp trổ mặt nhân tài, giúp nhân loại trên
đường thiện mỹ”. V́ vậy, người
Thanh Thiếu Niên không những có nghĩa vụ
đối với tôn giáo ḿnh mà c̣n có bổn
phận đối xă hội nhân loại. Có câu “đời
càng loạn, Đạo càng phải trị” và
cũng không có tôn giáo chân chánh nào lại không
đem lại sự ích lợi đối với
Đời. Nói một cách khác, làm tṛn nghĩa
vụ đối với Đạo th́ chúng ta lo ǵ
không tṛn bổn phận đối với cuộc
đời.
Nhưng
người tuổi trẻ tài sơ đức
bạc sao dám lấp biển dời non. Đời người
như đời cây, chia làm nhiều giai đoạn.
Giai đoạn “mùa xuân” là giai đoạn
được vun quén, được chăm sóc và
tăng trưởng, tuy chưa đến thời
kỳ trổ quả xum xuê nhưng nếu mỗi người
ư thức và hành động đúng với cương
vị của ḿnh, dù trái bói cũng góp phần cho
đại cuộc chóng thành. Cây tuy nhỏ chưa ra
trái ngon quả ngọt, nhưng bóng mát của cây cũng
làm ḷng người mát mẻ xua cái nóng của
sự giận hờn. Cây dù chưa to nhưng làn khí
Ô-xy của nó cũng làm cho ngựi cảm nhận
sự trong lành trong muôn vàn bụi trần c̣n
phải vươn mang. Đức Cao Triều dạy
“hăy làm những việc tầm thường để
trở nên phi thường”. Những việc
người Thanh Thiếu Niên cần làm trong cương
vị của ḿnh dù tầm thường nhưng theo
thời gian cây dương mới lên ba phân sẽ
phi thường trở thành hàng bảy tám mươi
thước. Ngài c̣n dạy “những ai nặng ḷng
v́ Đạo hăy chuẩn bị … ngay từ bây
giờ”. Tuổi Thanh Thiếu Niên phải chăng là
tuổi của sự chuẩn bị hành trang cho
đúng với cái thời phải chuẩn bị
của nó. Chúng ta phải chuẩn bị ǵ đây ?
Từ lâu, Đức Cao Triều đă cảnh báo “giai
đoạn tới đây rất là quan trọng, có
tầm mức vô cùng lớn lao, ảnh hưởng
đến toàn thể công cuộc cứu độ
kỳ ba”, v́ vậy nhiệm vụ hiện nay
của Thanh Thiếu Niên là phải cố gắng tăng
trưởng và tăng trưởng về cả hai
mặt tâm đức và trí năng.
Nếu
người đời đề cao người tài
trí, những đóng góp đem lại tiến bộ
đến xă hội nhân sinh th́ người Thanh
Thiếu Niên “phải nỗ lực gấp bội
về hai mặt tâm đức, trí năng”. Nếu
bây giờ người đời mới nhận
thức sự cần thiết những người
vừa có tài vừa có đức th́ người
Đạo phải “tâm đức, trí năng sâu
rộng quyết nhiên không thể nào lu mờ ở
xă hội học vấn tri thức ngày nay”. Có câu “hạnh
đức đủ th́ tài diệu dụng”,
nếu chỉ có trí năng mà không có tâm đức
th́ kết quả có thể đem lại là cuộc
sống sung túc vật chất nhưng nền
tảng có khi lại lung lay v́ thiếu thốn t́nh
người. Nếu chỉ có tâm đức mà trí năng
chưa đủ chẳng khác chi có mảnh tâm điền
tuy màu mỡ nhưng thiếu thốn khả năng
canh tác nên chưa thể trồng cây và dâng quả
ngọt cho đời. V́ vậy, tâm đức và trí
năng phải đi đôi và phát triển song hành,
hỗ trợ lẫn nhau như lời Đức Cao
Triều :
“Cùng
kết hợp tinh thần nghị lực
Cùng
trau dồi tâm đức trí năng”
Tâm
của người Thanh Thiếu Niên thể hiện
trong sự ư thức trách nhiệm, vai tṛ của ḿnh
với công cuộc cứu độ kỳ ba, mong
ước làm sáng cái Đạo vốn ở
mọi nơi để con người thấy đó
mà hành theo, ôm ấp lư tưởng góp phần xây
dựng xă hội đại đồng thánh đức.
Nó không chỉ là tri, là biết mà c̣n là sự thành
tâm thực hiện từ những việc nhỏ, dù
trong khó khăn hay thuận lợi, cũng chẳng e
dè, “tận tụy dốc ḷng ngay bây giờ
mới mong hoàn thành sứ mạng”. Phải chí thành
kiên tŕ thực hiện công việc đến nơi
đến chốn bởi có câu “một mà nên
một th́ muôn sẽ thành”.
Thanh
Thiếu Niên sửa đoan tánh hạnh để
đức được tỏa sáng bằng
việc rèn luyện sao cho trở thành người
“có nhân nghĩa lễ trí, cho có ḷng thành, cho có t́nh
thương, cho có tư tưởng đại đồng,
xem nhân loại là t́nh huynh đệ”, trau dồi
khả năng đạo đức sao cho “từ nhân
cách có cho đến tinh thần phải đi sâu vào
đạo lư”. Bài học thân giáo chính là tấm gương
tuy không phát tiếng nhưng sự tỏa sáng
vẫn có sức thuyết phục hơn một h́nh
ảnh ồn ào.
Do xă
hội ngày nay là xă hội học vấn tri thức
và ngày càng phát triển nên việc nâng cao tŕnh
độ học vấn là điều cần
thiết, trí năng sâu rộng không chỉ để
phục vụ xă hội, góp phần nâng cao đời
sống nhân sinh, mà c̣n phải là sự đi trước
thời đại để lèo lái được
cuộc đời. Trí tuệ là ngôn từ của
người đời nay, phải dùng cái ngôn
từ ấy mới mong người hiểu
được mà ta phổ độ. “Có
thực mới vực được Đạo”,
đời sống nhân sinh có no ấm th́ vấn
đề tâm linh cũng theo đó mà phát triển, v́
vậy trí năng c̣n phải được tận
dụng để sưu tầm nghiên cứu lư Đạo,
học tập để tiến tới sự “am
tường yếu lư của Đạo rành mạch
thâm sâu”, góp tay vào việc nâng cao tầm
mức Giáo lư, làm cho “Giáo lư Đạo luôn có tính
cách thích ứng với thời đại và hoàn
cảnh chung cũng như riêng”. Ngay từ bây
giờ, Thanh Niên nên tự đặt cho ḿnh một
mục tiêu trong công cuộc, phù hợp với
khả năng của cá nhân, có tính cách đem đến
sự ích lợi cho mọi người xung quanh
một cách thiết thực và đơn giản.
Đức
Cao Triều cũng dạy “tuổi
Thanh Niên là mùa xuân phát huy, là sáng tạo”. Chính
sự phát huy, sáng tạo của Thanh Thiếu Niên thích
ứng với từng hoàn cảnh xă hội, giai
đọan lịch sử cũng là sự đóng góp
quư giá mà không phải độ tuổi nào cũng
có được sức sáng tạo mạnh mẽ
đó.
Nói
tóm lại, song song với sứ mạng của Đại
Đạo, nghĩa vụ của người Thanh
Thiếu Niên Cao Đài phải gắn vào mục
đích chung của tập thể. Có tâm đức
trí năng, người Thanh Thiếu Niên mới có
thể góp tay vào việc hoằng giáo, có hạnh
đức và tài năng, người Thanh Thiếu Niên
mới góp sức vào việc độ đời.
Việc rèn luyện tâm đức, trí năng
phải được thực hiện đều
đặn ngay từ bây giờ. Có lẽ không câu nói
nào dành cho Thanh Niên như một châm ngôn gần gũi
và thiết thực bằng lời dạy của
Đức Cao Triều : “Học
tập là kiến tạo tri thức để
phụng sự xă hội, tu tập là xây dựng ư
thức tinh thần để cải tạo xă
hội”.
Không
có sự thành công nào lại không có sự hy sinh, nhưng
sự hy sinh v́ lư tưởng cao đẹp bao
giờ cũng sống măi trong ḷng nhân thế. Để
góp tay vào công cuộc kỳ ba cũng như sứ
mạng của Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lư nói riêng,
người Thanh Thiếu Niên PTGL cũng cần rèn
luyện một tấm can trường cho đại
cuộc như lời câu kinh :
“Nguyện
nung nấu can trường thiết thạch,
Nguyện
giữ ǵn son sắt thủy chung;
Hy
thân nguyện nước non cùng,
Mở
mang Đạo Lư vẫy vùng trần la.”
Chúng
ta thật hạnh phúc và tự hào biết rằng,
sứ mạng Đại Đạo đang trông
chờ ở đoàn người tu?i trẻ, của
lớp người tiếp nối, không chỉ có chư
vị hiện hữu mà c̣n biết bao nhiêu Đấng
Thiêng Liêng vô h́nh đang dơi bước và pḥ
trợ cho Thanh Thiếu Niên chúng ta, như lời
Đức Cao Triều đă nguyện :
“Hỡi
ai đă trung kiên một dạ,
Th́
đây nguyền đục đá khai đường,
Trần
hoàn tận độ đảm đương,
Cơi
Thiên phù trợ lo lường tiến thăng.”
Hỡi các bạn Thanh Thiếu Niên, c̣n chờ ǵ mà
không tiếp bước ! Hăy ư thức và thực
hiện cái bổn phận cao cả của người
được tiếp nối, của người
được đặt niềm tin trên viễn
đồ thái b́nh cực lạc !
Phan Thị
Bảo Trân
Tháng 6 Quư Mùi
(2003) |