B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Đàn
Ngọ thời, 11-02 Tân-Hợi (6-3-1971)
Pháp
Đàn: Ngọc-Như-Liên * Đồng Tử:
Huỳnh-Hoa
____________
Thi:
HẢI
Bắc sóng nhồi dội tiếng vang,
TRIỀU
Nam mây phủ khắp cung hoàng,
THÁNH
tâm lọc lựa thanh phân trược,
NHƠN
đạo thừa hành lịnh sắc ban.
HẢI-TRIỀU THÁNH-NHƠN
— Tôn-Sư mừng chư môn đồ. Giờ linh,
Tôn-Sư thọ lịnh báo đàn. Vậy chư
hiền đồ thành tâm tiếp lịnh. Tôn-Sư
điển hồi Tiên cảnh. Thăng...
(Tiếp
điển:)
Thi:
Nét
mực c̣n ghi để sám kinh,
Bút
vàng hạ thế tả B́nh-Minh,
TÂY
miền thế kỷ c̣n bia tạc,
AN
phận tá danh giác thế t́nh.
BỒ
đảo dưỡng thần, thân bất hoại,
TÁT
tâm tịnh tọa ngự đài linh,
Lưu
hành thất ức tùng thiên luật,
Đề
bảng khai thông chuyển Đạo Huỳnh.
TÂY-AN BỒ-TÁT —
Bổn-Sư mừng chư Thiên-mạng đồ
đệ tông môn liên phái ứng hầu, Bổn-Sư
miễn lễ.
Kỳ Hạ-Nguơn tái tạo, đạo-pháp
trùng hưng, hạnh ngộ thay! Thiên-Khai Huỳnh-Đạo,
Đức CHÍ-TÔN hoát khai đường sanh
lộ, mở lối cho chúng sanh từ bao thế
kỷ liên tiếp với nhiều danh từ di
dịch. Nhưng tựu trung là truyền
tin NGỌC-ĐẾ lâm phàm tá danh CAO-ĐÀI
THƯỢNG-ĐẾ hầu tập trung
những tinh ba của các nền Tam-Giáo
đương kim lập thành vạn thù qui nhứt.
Nay chư đồ đệ đă đúng
thời kỳ giao hợp, Bổn-Sư thọ
lịnh MẪU-HOÀNG hạ trần tả
quyển B̀NH-MINH ĐỆ TAM hầu nêu bút tích
từ xưa đến nay để lập thành
một tinh thần bất diệt. Đó là cơ
đại-đồng nhơn-loại.
Đây nghe Bổn-Sư minh giải hai chữ
“Đại-Đồng” cho tông đồ xác
nhận:
- Đây, Bổn-Sư quày lại quăng
đường xa thẳm bao ngàn năm lập giáo.
Sự sai biệt giữa tông-môn là nơi xuất
xứ của Phật-Tổ giáng sanh, như qua bao
thời ngă gục Ấn Hồi tương sát.
Đó là một hiểm họa hệ phái phân tranh,
làm cho giọt máu từ-bi từ từ chảy ra vô
ư nghĩa.
- Phần khác, sự riêng biệt giữa tông môn
giáo lư Phật môn thành phần Cổ-Sơn
Nam-Bắc; như vậy lấy đâu trung tâm
ấn-tượng để tạo gầy một
mục tiêu cho chơn truyền khỏi điều
di-dịch.
- Phần khác, sự riêng biệt giữa các tông
đồ Thánh-Địa, truyền khai hai ngàn năm
hầu măn, biết bao ḍng Thánh hệ, diệt tánh
cải danh, đó là liên hệ nhơn-loại
với ngoại chướng nội phân mà lịch
sử đă đề ghi rành rạnh.
- Phần khác, nền đạo nơi Nam
triều chánh thống giáo lư nhập xứ
truyền sang, nhồi luyện tinh thần dân tộc
phải theo chiều hướng, để hưởng
nhờ ân mưa móc sống c̣n yên phận. V́
thế, từ tư-tưởng, tinh-thần đều
bị nhồi luyện làm cho tinh-thần tộc tính
phai dần, măi hướng theo đà vinh hoa
danh-dự gắn vào mà quên đi phần
cổ-truyền tộc tính. Vận quốc đang
suy đồi, biết bao vĩ-nhân đang vùi ẩn
dạng, cùng bao xuất xứ lộ h́nh, tương
kế tựu kế, biết bao thay h́nh đổi
dạng, miễn sao tạo gầy căn-cơ
từ-thiện, hầu huờn phục lại dân-tộc
tánh, dù cho bao căn-cơ tạo nên người,
ngoại thể nội thân đều khác biệt.
“Hoàng-Thiên
bất phụ, xuất thế Kỳ-Hương”
- V́ sự tiến hóa mà bốn chữ “Bửu-Sơn
Kỳ-Hương” hay “Tứ Ân Hiếu Nghĩa”
từ đâu mà hoàn thành danh chánh. Thời gian thay
đổi qua màn lớp danh từ, trải bao
thời kỳ ngoài thế-kỷ, măi thay thân rọi
đuốc chờ đến ngày ánh huyền-linh
chiếu rọi khắp Nam-Bang.
- Phần khác, sự thay thân của Đại-Giác
Phú-Sổ đương kim sáng khai Ḥa-Hảo Tây
miền, lúc phiếm diện tàng thân cũng
chuyển qua tam phân tứ tượng.
- Phần khác, Đạo Cao-Đài xuất
xứ Nam-bang, xuất hiện huyền-linh, không
dụng tay phàm điều khiển, một nền
Đạo tân kỳ với danh từ trọng đại
để thống nhứt Tam-Giáo Ngũ-Chi, Đông
Tây phối hợp, hợp thành duy nhứt tá danh
Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ
hầu lập nên vạn thù qui nhứt bổn. V́
thế, từ h́nh thức lẫn nội dung của
đạo nầy có phần đầy đủ, trên
tôn nghiêm với danh từ, bên ngoài Tam-Trấn
Oai-Nghiêm:
Thánh: Quan-Vân-Trường
tượng trưng công-b́nh cang-trực.
Phật: Quán-Thế-Âm
tượng trưng tiết-liệt từ-bi.
Tiên: Thái-Bạch
Kim-Tinh phần Tiên-Đạo dụng bác-ái,
nắm luật Thiên-điều giáo đạo
kỳ ba.
Nh́n rộng sâu vào nội địa khắp
Nam-bang vẫn c̣n bao danh từ phân biệt rơ ràng, nhận
thức sự tôn thờ duy nhứt v́ “Hoàng-Thiên
hữu nhăn”.
Như vậy đă vượt ngoài ṿng đạo-pháp,
kỳ Hạ-Nguơn tái tạo, phản hậu vi
tiền, nên bậc CHÍ-TÔN phụ cận, để
giữ mục tiêu căn bản cho Tam-Giáo Ngũ-Chi
hạ trần. Ngài gom lại thành một, lập thành
ĐẠI-ĐẠO, không phân biệt Thánh-Chúa,
Phật-môn, Ấn-đồ, Tịnh-sĩ. Đó là
dụng ư Đức CHÍ-TÔN lập thành nền
ĐẠI-ĐẠO gồm giáo lư Đông Tây,
phối hợp gọi là cơ đại-đồng
nhơn-loại.
Đó là một vị linh đơn kiết
tụ đă có từ trước, Đông Tây phân
chất, đơn phương áp dụng, đến
nay kim cổ Đông Tây ḥa hợp chất tánh dược
để tạo thành viên linh đơn trị
bịnh cho chúng sanh trong thời mạt pháp. V́
hiện nay chúng sanh chỉ nh́n vào và tiến theo con
đường tiêu diệt.
Nay Bổn-Sư mô tả bao thời kỳ
lập giáo cho chư Tông đồ Liên-phái Bửu-Sơn
cần lưu ư, v́ lời nguyện tấu đến
Ngọc-Kinh nên Bổn-Sư hạ trần minh
giải. Nay đă đến lúc nhơn ḥa địa
lợi nên mọi h́nh thức rất thích hợp.
Vậy chư tông-đồ cần ǵn giữ cơ
đồ đạo-pháp.
Bài:
Đời đă chuyển, B̀NH-MINH
xuất hiện,
Đạo khai thông tân-tiến thượng
đời,
Ai qua kiếp số ḷ trời,
Những
người chiến sĩ trong thời Đạo
khai.
Nh́n viễn ảnh niên lai sẽ thấy,
Chung quanh ḿnh cạm bẫy bủa giăng,
Giải ra bốn mối nợ hằng,
Thước
khuôn đă vạch mức lằn đ̣n cân.
Tá trần gian nắm cân lường đấu,
Điển Tiên-Thiên rọi thấu trần
miền,
H́nh dung sắp lại mối giềng,
Tầm
chơn tu luyện gieo truyền đó đây.
Luật tuần-huờn trở xây như chóng,
Chạy theo h́nh là bóng nào rời,
Con đường Đại-Đạo
buồm khơi,
Xuôi
ḍng nước lộn đ̣ Trời cứu nhơn.
Nh́n viễn ảnh Ṭng-Sơn xuất hiện,
Đoàn-Minh-Huyên vận chuyển giác linh,
Ngược ḍng một chiếc thuyền t́nh,
Trà-Bư
thẳng lối nhơn t́nh Thạnh-Trung.
Ḷng bác-ái vô cùng tế thế,
V́ muội mê tầm kế bôi danh,
Âm mưu sát hại sao thành,
Sứ
Trời thọ mạng, nào sanh tử ǵ.
Muốn tránh họa lây th́ cho thế,
Lập Phật đường dụng kế tu
tŕ,
Bá tánh Bửu-Sơn quy y,
Rạnh
đề tứ tự vậy th́ màu son.
Nay bút tích ng̣i son Thầy điểm,
Tô nhăn thiên vào hiện trung ương,
Tùy theo h́nh thức tri tường,
Ḥa
đồng liên phái lập trường phân minh.
Ḱa bút tích chạm h́nh khắc cốt,
Nào Thới-Sơn rường cột Nhà-Bàn,
Trần điều một tấm vẻ-vang,
Thay
h́nh đổi dạng nào tàng ḷng ta.
Phận truyền bá nơi ṭa Bạch-Ngọc,
Tá phàm gian lừa lọc nguyên căn,
Dù cho gặp cảnh trầm thăng,
Kiếp
đời nào vẹn tợ trăng khuyết tṛn.
Lời bạch tấu ng̣i son lưu lại,
Cho Ḥa-Đồng Liên-Phái ứng hành,
Ḥa-đồng nhựa sống nhơn sanh,
Xây
nền đắp móng lập thành khuôn viên.
Ǵn căn bản Tây miền lưu tích,
Măi truyền ra lời hịch tựa đề,
Bá gia tùng đạo trọng thề,
Giáo
điều nguyên tắc tựa kề Bửu-Sơn.
Ngoài trăm năm tiếng đờn khoan
nhặt,
Ghi nơi ḷng gieo rắc bá gia,
Giờ đây huynh đệ thuận ḥa,
Lập
thành liên phái Bửu-Ṭa chỉnh trang.
Thọ sứ mạng MẪU-HOÀNG
chuyển bút,
Tả B̀NH-MINH trong lúc khai thông,
Con đường đạo-pháp đại-đồng,
Tinh
thần nhứt bổn Sơn-Ṭng Bửu-Sơn.
Xây Thánh-Đức phục huờn Đại-Đạo,
Gom vạn thù cổi tháo trầm luân,
Móng nền chờ đợi chín từng,
Sắc
truyền hạ thế hợp quần nữ Tiên.
Ân tái tạo kỉnh Thiên hành đạo,
Thứ nhứt là tùng giáo Đạo
Trời,
Tế thần linh, ấy thuận Trời,
Hai
là lễ tạ Đất Trời chí linh.
Ba phụng sự thâm t́nh thất tổ,
Dụng hiếu nhà tế độ ngoại môn,
Bốn là trau sửa chơn-hồn,
Song
thân cấu tạo lưu tồn mẹ cha.
Năm cụ pháp đó là triêu lạc,
Tu ǵn ḷng chớ bạt lối xiêu,
Sáu là sư-phụ đề nêu,
Tuân
hành chánh pháp luật điều Tôn-Sư.
Bảy chánh nghĩa tâm từ huynh đệ,
T́nh cốt nhục như thể tay chân,
Tám là dụng nghĩa kim thân,
Đó
là nha-trảo tinh-thần thương yêu.
Chín căn bản luật điều ḥa
thuận,
T́nh chôn nhau cắt rún một thân,
Mười là phụ cận ân cần,
Phần
hương ngoại thể t́nh thân một nhà.
Thập giới lo kỳ-ba tu chỉnh,
Điển linh-quang Thầy định giờ
đây,
Hạ-Ngươn chuyển Thượng bút
nầy,
Xây
nền Thánh-Đức Đông Tây một nguồn.
Bửu-Sơn kỳ tiên-phuông tiền-đạo,
Lập thành h́nh phục đáo căn-cơ,
Thiên-điều luật định đồ-thơ,
Lập
thành nhứt mạch t́nh sơ đạt thành.
Xây Thánh-Đức tồn sanh bổn thiện,
Ḷng hy sinh như biển B́nh-Dương,
Giờ đây vạch vẽ con đường,
Tu
tề trị loạn dọn đường Phật
lai.
Luật căn bản hoát khai từ thiện,
Tế đời nguy vận chuyển tâm tư,
T́nh đời giục tốc tất hư,
Đạo
t́nh thắm đậm thuyền từ cứu nhân.
Gom mật truyền đời tân xây dựng,
Lập tam-đài tiêu chuẩn Tây-An,
Truyền tin thế sự bước sang,
Trăm
năm lưu lại sám vàng c̣n ghi.
Chuyển bao kiếp vậy th́ một điển,
Phật Thánh Tiên xuất hiện phàm thân,
Thưởng răn ghi để tại
trần,
Con
đường hiếu nghĩa ân-cần lời khuyên.
Ân sư-phụ mối giềng đạo
cả,
Ân dựng truyền vàng đá nào phai,
Ân nhà nợ nước tṛn hai,
Ân
đời đền đáp miệt mài tâm tu.
Hiếu đạo trọn lao-cù sanh-hóa,
Hiếu dưỡng dục chi sá ṃn sai,
Hiếu đành nhỏ giọt tương
lai,
Hiếu
măng chớm nở râu mày chí kiên.
Nghĩa tôn trọng lưu truyền cao quí,
Nghĩa tử-quân chung-thỉ một màu,
Nghĩa là chí-sĩ thanh cao,
Nghĩa
đồng sanh tử ai-đào vẻ-vang.
T́nh nhơn loại muôn ngàn giá đẹp,
T́nh đệ huynh đanh-thép nào so,
T́nh đời, đạo hóa chung ḷ,
T́nh
sâu cực phẩm thơm-tho danh hiền.
Lưu bút kư trần miền bá tánh,
Truyền B́nh-Minh thọ lănh vai tuồng,
Thành tâm từ thiện một khuôn,
Tu
là nỗ-lực, ấy nguồn sám kinh.
Nh́n bá tánh nhơn t́nh xây dựng,
Nào nhơn phi Nghiêu Thuấn hậu tiền,
Sám c̣n lưu lại trần miền,
Bản
năng tu chỉnh mối giềng lạc sai.
Cơ đại-đồng sắp bày rộng
mở,
T́nh cốt nhục đành gỡ nợ ân,
Chia cơm xẻ áo nợ trần,
Thuyền
từ một chiếc thẳng lần Nam Thiên.
Ḥa chung nhịp hậu tiền Đại-Đạo,
Hiệp chung tay khải-giáo tông môn,
Nam-bang thọ sắc bảo tồn,
Kỳ
danh bất diệt, CHÍ-TÔN chủ quyền.
Bửu-linh-kỳ thế thiên hành hóa,
Sơn thần xây tảng đá đầu tiên,
Cao-Minh xuất hiện Hoàng-Thiên,
Đài-Cao
tân pháp mối giềng căn cơ.
Qui Thánh-thể thiên-thơ tiền định,
Truyền B́nh-Minh thọ lịnh triều môn,
Quyết tâm quyết chí bảo tồn,
Thể
h́nh một bóng CHÍ-TÔN luật điều.
Chuyển bao kiếp mục tiêu giải khổ,
Dụng nhơn t́nh tế độ ḷng nhơn,
B́nh-Minh xây đắp phục huờn,
Ngũ
thập thất đáo Trung-Nguơn du hành.
Lưu cẩm nang tồn sanh bất diệt,
Sanh tại thổ, tử diệt, thổ qui,
Kỳ-Ba Đại-Đạo Tam-Kỳ,
Giáo
dân Nam-Thiệm hồi qui chánh truyền.
Kệ:
Nền Đạo-pháp chuyển xây truyền
sanh chúng,
Cuối Hạ-Nguơn sử dụng địa
h́nh khai,
Tát đ́a Nghiêu chưa cạn lại than dài,
Ḱa ruộng Thuấn đang cày sao lại ngán?
Ngoài trăm năm Bửu-Sơn c̣n đậm
bảng,
Bao xác phàm thay dạng giải trần mê,
Khóc rồi cười, xem lại cẩm nang
đề,
Cười rồi khóc, trần mê cần tu
học.
Mùi ngon ngọt thế phù câu ngạnh móc,
Phật dạy đời lừa lọc dấu
chơn đi,
Cha dắt d́u muôn thuở lắm lôi tŕ,
Thầy cứu thế hồi qui vi Thượng-Cổ.
Ḱa hướng Bắc cḥm sao đẩu tinh
đà ứng lộ,
Xẹt vào Nam khắp chỗ ánh hào quang,
Chiếu tường-vân ngũ-sắc khắp
Nam-bang,
Bừng giấc mộng huy-hoàng cơn
ảo-ảnh.
Nh́n rộng khắp môn-đồ trong bá tánh,
Ḥa tâm tư hưởng cảnh Thuấn Nghiêu
thiên,
Tả B̀NH-MINH thất ức đắc
lịnh truyền,
ĐỆ-TAM quyển lời Tiên ghi bia
tạc.
Bổn-Sư ban ân lành chung. Bổn-Sư điển
hồi Tiên cảnh.
Thăng...
|