B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Ngọ
thời, 6-8 Canh-Tuất (6-9-1970)
Pháp
Đàn: Huệ-Chiếu-Quang * Đồng Tử:
Huệ-Linh-Thông
____________
Thi:
Mỗi
nhựt tương phùng thủy đích châu,
Thập
toàn viết thập nguyệt chung bầu,
Nhĩ
đồng khẩu hội đầu vương thượng,
Đại-Đạo
phi thăng nhứt thượng thâu.
HẢI-TRIỀU THÁNH-NHƠN
— Tôn-Sư mừng chư hiền đồ. Giờ
tiếp Kinh, Tôn-Sư báo đàn, chư hiền đồ
thành tâm tiếp lịnh Tam-Giáo hạ trần tả
Kinh.
Tiếp lịnh, Tôn-Sư điển hồi
Bắc-Hải. Thăng...
(Tiếp
điển:)
Thi:
NGỌC
chiếu hào quang buổi thế tàn,
HOÀNG
khai Đạo-pháp cơi Nam-bang,
THƯỢNG
nguơn tái tạo xây nền móng,
ĐẾ
chuyển kỳ tam thả bách thoàn.
Tá
bút tả B́nh-Minh thống hội,
Danh
lưu thất ức tại trần gian,
CAO
minh phổ hóa dân vi thiện,
ĐÀI
chuyển căn-cơ lập Niết-Bàn.
NGỌC-HOÀNG THƯỢNG-ĐẾ
— Thầy mừng chung các con trần thế. Các
con an tọa nghe Thầy diễn dụ.
Nầy các con, các con xuất hiện nơi cơi
trần từ chỗ không mà đến; như
vậy, rồi đây các con cũng sẽ huờn
lại không. C̣n chỗ có là phát sanh từ luật
tuần-huờn phát sinh nguồn sanh hóa. Chỗ có là
do khí huyết nhục thân cấu tạo thành h́nh.
Đó là điều giả tạm mà các con dựa
vào đó làm cơ hội lập công bồi đức,
đắp xây nền Đạo-lư cho ḿnh, và bên ḿnh
đồng hưởng ứng, tổ hợp thành căn
cơ mà Tạo công đă dành để. Như
vậy, các con cần phải biết cái có kia là phát
xuất từ chỗ không, và măi tiến hóa theo
thời gian, đến một ngày nào đó sẽ
bị hoại đi, v́ bản thân con không c̣n
cảm xúc với vật-dục nữa, th́ nó
sẽ huờn về không và tan mất. Khi huờn
về không, các con c̣n ghi lại đôi ḍng bút tích
khi nơi trần các con làm được những
việc ǵ đáng lưu cho đoàn hậu tấn,
hay tạo nên một sự nghiệp tinh thần
cấu tạo cho thế-hệ đương kim sùng
bái. Như vậy, các con đă đạt được
kỳ công mà các con nơi trần đều công
nhận.
Các con hăy nghĩ lại: sống nơi
trần, các con đă gây biết bao cảm-xúc cho các
con lân cận, hay để lại những hận thù
cho đời phỉ báng. Đó cũng là luật
định hoài băo làm cho các con phải vấp
phải, để trở lại nguyên h́nh.
Nay Thầy hạ trần ban cho các con quyển B̀NH-MINH
ĐỆ-TAM, Thầy dùng những lời phàm
thế để diễn dụ cho các con tường,
hầu un-đúc tinh thần trên con đường hành
thiện; để đến ngày huờn không th́ các
con không bị ràng buộc mà được nhẹ
nhàng như khói bay bổng từng không. Đó là
điều mà Thầy đă khai sáng nền Đạo,
để các con lập công đức hầu đạt
được mục tiêu. Vậy các con nên ghi
nhớ vào ḷng khi các con gặp những điều
chướng ngại, v́ sự sống chung đụng
nơi trường đời, gặp biết bao là
điều bất trắc. Thậm chí đến các
con c̣n chưa chơn-thật được ḷng ḿnh,
c̣n bàn đến các con lân-cận th́ làm sao
thỏa nguyện được chu toàn? Vậy các
con cần cẩn thận từ ly để ḷng
khỏi phải ngơ-ngác khi gặp những
bất-trắc kia, v́ thiếu kinh nghiệm trên bước
đường hành sự, nên các con phải bỏ
Đạo xa Thầy!
Nầy các con, tuy các con chưa hoàn tất trưởng
thành nhưng tuổi đạo đă bán phần
thế kỷ. Thầy đă trao quyền năng cho các
con tự vạch một con đường sáng
hầu cùng nhau d́u dắt đến cơi hư-linh.
Thầy không c̣n kề bên các con để chỉ
đường vạch lối như trước kia
nữa, nhưng Thầy bao lần trao cho các con th́ các
con lại rùng ḿnh nhíu trán, h́nh như không đủ
khả năng nghiên-cứu chương tŕnh tiếp
tục, hay: quyết đoán một sự việc
cấp thời, hầu bổ cứu cho nhau trên con
đường thừa hành đạo sự. Như
vậy, sự yếu hèn của các con càng ngày vượt
qua tăng trưởng.
Nay nh́n lại các con đă đứng đi
vững vàng không c̣n như các con lúc mới tập
đi chập-chững từng bước một như
hồi sơ-sanh... Vậy các con cứ bước
đi, vượt đi, tuông đi, để không c̣n
thấy ḿnh là c̣n ấu-nhi nữa. Như vậy
mới thay Thầy hành đạo, đúng theo
lời Thầy đă bảo:
“Thầy
là các con, mà các con là Thầy đó”
Bài:
Kỳ Nguơn-Hạ B̀NH-MINH chuyển bút,
Nên thừa hành trong lúc khai Kinh,
Thử xem thế thái đời t́nh,
Biết
bao tủi-hổ v́ ḿnh với thân.
Lời không thật lại phân giao cảm,
Lời dối-gian bảo đảm được
ai?
Lời truyền khắp cả trần này,
Lời
chơn-lư thật miệt mài một thôi.
Lẽ công bằng trẻ ngồi con đứng,
Lẽ tự nhiên lập luận siêu nhân,
Lẽ ra kiếp sống nơi trần,
Lẽ-loi
chích phận, con cần liên dây.
Nh́n thấy con ḷng Thầy thêm chạnh,
Nh́n nhơn-loại tạo cảnh đau thương,
Nh́n qua ḷng bắt đoạn trường,
Nh́n
rồi giọt chảy con tường chăng con?
Thấy các trẻ mỏi-ṃn tâm chí,
Thấy như vầy ngôi vị sao lên?
Thấy chăng con trẻ chí bền,
Thấy
đường khai sáng bước lên thanh nhàn.
Đường hành thiện chu toàn một
lối,
Đường tu thân phước tội
lọc ra,
Đường về đến cơi Ta-Bà,
Đường
sang Nam-Hải con Ta nên tầm.
Đạo CAO-ĐÀI huyền thâm
chuyển vận,
Đạo khai thông giải hận thù xưa,
Đạo cần phải giữ tam-thừa,
Đạo
là đường sáng lọc-lừa tục Tiên.
Tu vận chuyển tâm thiền ư định,
Tu trau-giồi tùng thính lời truyền,
Tu là đạt vị ngôi Tiên,
Tu
nhân tích đức trần miền vượt qua.
Học Đạo mầu kỳ ba đại xá,
Học nghiệm suy vàng đá phân minh,
Học cần phải biết nơi ḿnh,
Học
là ghi nhớ B̀NH-MINH móng nền.
Đạt mục đích gắng bền tâm chí,
Đạt kỳ công yếu-lư phân minh,
Đạt thành tâm tánh điển h́nh,
Đạt
ngôi vị cũ B̀NH-MINH điểm đề.
Thành chánh quả biển mê xa lánh,
Thành Phật thân như cảnh minh đài,
Thành Tiên thoát xác hậu lai,
Thành
danh ĐẠI-ĐẠO sáng khai tại
trần.
Chánh giác niệm năo cân định vị,
Chánh quang minh chung thỉ đồng thinh,
Chánh tâm vững bước Đạo
Huỳnh,
Chánh
đường đạo-lư tồn sinh không nhàm.
Quả đẹp đạt Già-Lam ban thưởng,
Quả vị xưa trưởng dưỡng
từ lâu,
Quả lành đă bắt nhịp cầu,
Quả
kia đă phục dăi-dầu tư lương.
Phục tinh-tú vô thường nào động,
Phục huờn hư thiên vơng khôi khôi,
Phục thỉ châu nhi phản hồi,
Phục
đường chánh đại vị ngôi sẵn dành.
Lại luân-chuyển đề danh đắc
tại,
Lại lưu đề thời đại Thượng-Nguơn,
Lại thăng giáng điển phục
huờn,
Lại
truyền đạo giáo lâm sơn khắp cùng.
Bổn thể vốn đồng chung một
thớ,
Bổn căn đồng tán trợ tương-quan,
Bổn tánh hướng đạo con thoàn,
Bổn
linh khai sáng đạo vàng đức-tin.
Nguyên vị cũ tiền tŕnh hạ thế,
Nguyên nhân do tại thế lập công,
Nguyên-căn đạo pháp chánh tông,
Nguyên
do phục thỉ khai-thông lưu truyền.
Nay Thầy đôi đoạn diễn dụ cùng
con. Thầy ban ân lành chung các con. Tiếp lịnh,
Thầy giă từ, điển hồi Bạch
Ngọc. Thăng...
|