B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Ngọ
thời, 15-5 Canh-Tuất (18-6-1970)
Pháp
Đàn: Huyền-Vân-Thánh * Đồng Tử: Ngân-Hoa
* Độc Giả: Huệ-Đăng
____________
(Tái
cầu:)
TRƯỜNG-CANH THÁI-BẠCH — Bần-Đạo
mừng Thiên mạng đàn tiền, chư hiền
đệ muội an tọa nghe Bần Đạo
khải.
Giờ linh Bần-Đạo thọ lịnh DIÊU-TR̀
KIM-MẪU chuyển ngọn linh-cơ tả
quyện B̀NH-MINH ĐỆ-TAM, đây là kỳ
công của chư hiền trên bước đường
hành đạo mà được ân huệ như
giờ đây. Bần-Đạo dụng bút linh-thiêng
chuyển thành đề thi bất diệt lưu
lại quyển B̀NH-MINH muôn thuở.
Thi:
Nh́n
cảnh thiên-nhiên rất toại ḷng,
Then
gài cửa đóng khắp ngoài trong,
Gió
mây xô đẩy không sờn núng,
Sương
tuyết phủ đè, chẳng nản ḷng.
Tác
động khí thiên cung thế-giới,
Vận
hành mưa móc cấp tây đông,
Phong
điều thể có tay xoay chuyển,
Vơ
thuận dường quay máy kéo ṿng.
Hựu:
Kéo
ṿng nhựt nguyệt chuyển luân xa,
Âm
tụ dương thăng dựng giái-ba,
Tinh-tú
điều ḥa ôn lănh nhiệt,
Cang
nhu thạnh vượng định san hà.
Ngao
đầu thủy hỏa sanh tương khắc,
Ngạn
vĩ mộc kim kư tế ḥa,
Nam
Bắc phân minh xây Bát-Quái,
Tây
Đông định vị đạo do tha.
Hựu:
Tha-thiết
ḷng nầy hỡi giái-ba,
Nh́n
xem thế-giới cơi ta-bà,
Bao
lằn không-khí quay như chóng,
Mấy
lớp mây dày quậng đảo qua.
Cảnh
vật nô đùa, chim nhịp cánh,
Tiếng
reo sáo dậy khắp rừng hoa,
Trống
nhồi Bát-Nhă đưa ḷng chánh,
Chuông
giục u-minh nhốt ư tà.
Hựu:
Tà
bóng chim chiều lăng-líu vang,
Trống
nhồi nội điện khắp cung đàng,
Mai
đơm mấy độ vàng tươi thắm,
Cúc
trổ màu nâu ửng thạch bàn.
Vịnh
khúc ngâm nga nghe giéo-giắt,
Chày
sanh khua khẻ nhịp ḥa vang,
Tiêu
thiều trổi giọng miền âm các,
Nhạc
tấu kinh thiên giữa bệ hoàng.
Hựu:
Bệ
hoàng rực-rỡ luật thiên-nhiên,
Hoa
nở bốn mùa tạo cảnh Tiên,
Sớm
đứng ra vào thi phú luận,
Chiều
ngồi lui tới luyện cờ Tiên.
Trà
ngâu đôi chập trêu ḷng tục,
Rượu
cúc một bầu cợt dạ Tiên,
Thử
hỏi cảnh nầy ai thưởng thức,
Hay
là quanh-quẩn măi trần miền.
Hựu:
Trần
miền vây chặt nhốt thân sanh,
Lăn-lóc
bốn mùa bởi lợi danh,
Thích-thú
nhứt thời sao chác lấy?
Thanh-nhàn
muôn thuở chẳng toan hành.
Bùa
mê tửu sắc, gầy thân quí,
Độc
dược khí tài, diệt thể sanh,
Tẩy
năo khách trần đang hấp hối,
Vạch
đường hồi phục tử huờn sanh.
Hựu:
Huờn
sanh ngộ Đạo chuyển B̀NH-MINH,
Dựng
lại nguơn tam cứu thế t́nh,
Thức
tỉnh huỳnh-lương, toan gỡ tháo,
Giấc
nồng kê-mộng, rơ phù sinh.
Vơ
môn bao lượt c̣n rơi lại,
Tam
cấp vượt qua toại ư ḿnh,
Cử
bút huyền linh khai ám lộ,
Vận
hành cơ pháp quyện B̀NH-MINH.
Hựu:
B̀NH-MINH
bế mạc hội Long-Hoa,
Chấn
động càn-khôn thế-giới ḥa,
Răn
dữ để cho đời cải thiện,
Thưởng
lành chuyển giáo Đạo Kỳ-Ba.
Thiên-điều
ghi sẵn cần lưu dạ,
Định
luật ấn hành khá vượt qua,
Cơi
giác sẵn đường lên Cực-Lạc,
Luân
trầm không nẻo xuống nê-hà.
Hựu:
Nê-hà
vực thẳm khổ linh-quang,
Cất
gánh bôn phi đến giữa đàng,
Dừng
bước bên lề xem nản chí,
Sa
chơn đường lối phải sầu than.
Tinh-thần
thiết-thạch vô ân oán,
Khí
tiết thư hùng diệt trái oan,
Cơi
tạm dật dờ, chim né ná,
Người
chung thưởng thức, cá ao vàng.
Hựu:
Ao
vàng sen trổ nực mùi hương,
Nước
biếc mây ngăn núi chặn đường,
Non
gộp dạo chơi thong-thả bấy,
Bể
trần vun-vút quá tư-lương.
Tiết
hè nhiệt-độ pha tia nắng,
Đông
lộ âm hàn điểm đích sương,
Nhơn
vật nên h́nh ai nắn chạm,
Bướm
hùm dệt gấm thế tri tường.
Hựu:
Tường
giọt Hồng-Hà nước đẩy xua,
Nghe
bên thuyền vách tiếng nô-đùa,
Thi
ngâm một vận đang lưu-luyến,
Phú
tả đôi bài khỏa tiết mùa.
Trăng
chóa bóng, chau-mày nhíu gọng,
Rượu
bầu lưng-lắc mí càng khua,
Ngửa
nghiêng sóng bủa trường giang hận,
Ḱa
máy Thiên-cơ chớ bỡn đùa.
Hựu:
Bỡn
đùa trăng chiếu tỉa đơm bông,
Soi
khắp rừng hoang lẫn núi sông,
Chim
chợt la vang ḥa tiếng động,
Gà
tan giấc trổi nhịp khua lồng.
Thân
h́nh hữu thể ngồi trơ mỏi,
Cảnh
vật vô t́nh đứng thỏa mong,
Chờ
dứt khắc trường canh trở giọng,
Màn
sương banh xé lộ vầng hồng.
Hựu:
Vầng
hồng vừa lộ ánh B́nh-Minh,
Vẹt
tấm màn sương chiếu bóng huỳnh,
Tia
sáng xẹt ra soi địa trạch,
Phóng
quang phản ảnh cơi Thiên-Đ́nh.
Ôn-tồn
sưởi ấm đêm hàn tịch,
Dương
thuận âm sanh vượng thế t́nh,
Tác
động khắc th́ luân chuyển măi,
Nhịp
ḷng chưa thỏa bóng hồng chinh.
Hựu:
Hồng
chinh cuộc thế cũng đồng y,
So
sánh tương quan có khác ǵ,
Một
kiếp mỏng mai trên bể hoạn,
Đôi
điều oan-trái trả rồi đi.
Mảy
lông chẳng lọt tuần-huờn luật,
Ngàn
thuở nào yên bởi kéo tŕ,
Đă
nhận thước ḷng ân nghĩa cũ,
Đền
bồi tấc dạ hăy tường tri.
Hựu:
Tường
tri giọt nước chảy tuôn tràn,
Lóng
trược thanh tồn được hưởng
an,
Lục
tặc diệt trừ tâm phóng túng,
Tam
bành phân chất ư chu toàn.
Sát
sanh thọ khổ, tâm sanh sát,
Đoạn
tuyệt luân hồi, đoạn tuyệt oan,
Chung
nhựt khắc th́ thần bất động,
Dạ
hành đồng niệm ngự Tiên-bang.
Hựu:
Tiên-bang
trọng tải cả khôn-kiền,
Chẳng
vướng màn u ở tục miền,
Rửa
sạch ḷng phàm cơn sống tạm,
Trau-giồi
trí năo ngự ngôi Tiên.
Ước-ao
bóng dáng nơi Bồng-đảo,
Thân
chẳng h́nh dung tựa cửa thiền,
Giọt
nước cam-lồ đây sẵn tưới,
Hồi-minh
khử-ám giải ưu-phiền.
Hựu:
Ưu-phiền
trí năo lặn ch́m sâu,
Dung-dưỡng
làm chi phải chác sầu,
Dứt
bỏ lại đời cơn sống tạm,
Trau-giồi
theo Đạo phải lo âu.
Tuyết
sa mặc tuyết, ḷng không núng,
Sương
đổ tùy sương, mặc điểm đầu,
Cái
vết cổ-kim c̣n chạm đá,
Nẻo
buồn vạn đợi khắc giờ thâu.
Hựu:
Giờ
thâu canh lụn cảnh đời tàn,
Phản
bổn nguyên lai lập Niết-Bàn,
Xây
đắp căn-cơ hồi lạc cảnh,
Tô-bồi
cội phúc ngự Tiên-bang.
Bâng-quơ
cơi tạm không giờ nghỉ,
Nào
thỏa tâm trung kế lỡ-làng,
Vóc
gấm nát tan thân tứ đại,
H́nh
tô ruồng-ră thể cơ-hàn.
Hựu:
Cơ-hàn
lặn hụp bể trần đây,
Nghiệt
quả đeo mang khó gỡ rày,
Giải
nghiệp thân phàm qua đến bến,
Đoạn
oan tâm cắt đứt cuồng dây.
Ngon
ḷng trói buộc hồn linh bận,
Mặc
đẹp rịt-ràng bản thể đây,
Cư
bất cầu an, thư-thả phận,
Thực
vô bảo phúc, tử quân nầy.
Hựu:
Quân
nầy tan nát buổi tồn sanh,
V́
muốn khai thông mối Đạo thành,
Nhịp
sống không cùng lâm bí túng,
Thác
truyền nhân nghĩa đạt dương danh.
Nước
nguồn chảy mạnh tuôn bèo giạt,
Non
sựng trơ đầu rêu phủ xanh,
Mưa
nắng bốn mùa chan đốt cội,
Gió
lồng bao trận đẩy đưa cành.
Hựu:
Đưa
cành liễu yếu phất-phơ qua,
Lay
chuyển nhành mai thấy oặt-̣a,
Một
kiếp mảnh-mai nơi thế tục,
Chỉ
mành trước gió khá bôn-ba.
Cơi
đời tạm bợ đâu là quí,
Sinh
trưởng tồn nhiên khó mặn-mà,
Ôm-ấp
nẻo phàm thêm bận trí,
Phủi
rồi một kiếp có chi đa?
Hựu:
Đa
nh́n túp núi tuyệt cao vời,
Phưởng-phất
cḥm mây áng mặt trời,
Che
lấp khí thiên đang chói sáng,
U
buồn tiếng dội chớp giăng ngời.
Báo
điềm vơ-lộ cuồng phong đến,
Diễn
tả lôi-âm chuyển động trời,
Nước
đổ từng không sa-sướt cuộn,
Tràn
trề mặt đất khỏa ḍng khơi.
Hựu:
Khơi
buồm trong lúc bọc chao thuyền,
Tay
lái nương lèo phải vững yên,
Nước
bủa bên lề chinh lắc măi,
Sóng
đùa sau trước đẩy triền nghiêng.
Cương
tâm vượt bến dù giông-tố,
Quyết
chí thẳng lèo cậy gió thiên,
Cần
tiến trong khi xao-xuyến dạ,
Thanh-b́nh
nào cậy trấn ḷng yên.
Hựu:
Yên
phần nghiệp quả trả tṛn xong,
Nguyên
thủy căn cơ giải tỏa ḷng,
Phật-pháp
điểm tô tâm ngự trị,
Tiên
phương giồi-luyện trí khai thông.
Cư
trần bất nhiễm ư trần cấu,
Tại
thế nan tầm sanh thế không,
Dục
nguyện CAO-ĐÀI
minh chứng quả,
Thừa
hành nhơn-đạo chỉnh thuần phong.
Hựu:
Thuần-phong
mỹ-tục cảnh thiên-thai,
Vận
dụng Đài-Cao trở gót quày,
Nuôi
dưỡng tinh thần qua bể rộng,
Giồi
mài trí năo vượt non đài.
Bạch-y
khỏa thể, ḷng trong trẻo,
Lịnh
sắc vươn ḿnh, dạ chẳng sai,
Sống
tạm thanh-nhàn an cuộc thế,
Thác
hồi Cực-Lạc ngự Bồng-Lai.
Hựu:
Bồng-Lai
diệu-vợi vút từng mây,
Ngũ
sắc hoa đơm phún nhụy đầy,
Gộp
đá kinh thiên xem vía mất,
Đèo
truông triệt-địa thấy hồn bay.
Muốn
vào cảnh tại, ḷng không vướng,
Bốn
vách trần hồng đạp phá ngay,
Thân-thể
hoại rồi theo cát bụi,
Hồn
linh ngự trị động non nầy.
Hựu:
Non
nầy luyện Đạo đắc trường
sanh,
Núi
dựng từng mây đá chất thành,
Gió
bắc tuông qua linh điển nhẹ,
Mưa
rào phái hột diệt vô sanh.
Nước
nguồn Tiên-động lao ḍng chảy,
Mây
đáp Thần-sơn vướng cội nhành,
Dưỡng
tánh tứ thời thân bất hoại,
Luyện
tinh hóa khí thể tồn sanh.
Hựu:
Tồn
sanh luật định máy tuần-huờn,
Dục
kiến Như-Lai tâm hải sơn,
Bợn
tục tát vào không vấy áo,
Bụi
trần pha trộn chẳng lem nhờn.
Uống
ăn vật thế ngừa ân-oán,
Nuôi
dưỡng linh-hồn dụng đức nhơn,
Tránh
những xa-hoa đời nhựa sáp,
Gần
bên thanh đạm đạo keo-sơn.
Hựu:
Keo-sơn
một tấm chiếu trong ngần,
Đức
thiểu tài sơ khó vẹn phần,
Kẻ
trí biết Trời toan sấm chớp,
Người
mơ dẫn dắt trẩy sang lần.
Con
đường ngang tắt mau rời bước,
Cái
nẻo quanh ṿng chậm mỏi chân,
Chểnh-chệ
xác phàm e phải lụy,
Dập-dồn
trí năo khổ cho thân.
Hựu:
Thân
phàm tiều-tụy bởi mê trần,
Linh
tánh lu-mờ bị vướng chân?
Một
phút mua vui trên vũng tục,
Muôn
thu sầu thảm dưới sanh phần.
Đưa
đường trụy-lạc qua bờ giác,
Chỉ
lối luân trầm vượt bến tân,
Hỡi
kẻ thức thời toan cất gánh,
Hoàn
thành sứ-mạng ngự đài vân.
Hựu:
Đài
vân bay luyện ở không gian,
Đỡ
gót tới lui rọi điển đàn,
Sớm
vượt non Thần qua Bắc-hải,
Chiều
du Tiên-động ngự Nam-san.
Bốn
mùa chẳng vướng tâm phàm tục,
Tám
tiết nào vơi dạ Niết-Bàn,
Kiếp
tạm phú bần đâu thỏa đặng,
Đền
son lều cỏ phẩm nào an.
Hựu:
Nào
an cuộc thế dẫy đao binh,
Sấm
chớp phong-ba nỗi bất b́nh,
Chuyển
động không gian rung trái đất,
Vận
hành nhựt nguyệt núi nghiêng chinh.
Sơn
băng địa chấn, đời tiêu diệt,
Thủy
kiệt thiên ngưng, đạo xuất h́nh,
Trách-nhiệm
thay thân truyền chánh-pháp,
Thừa-hành
sứ-mạng độ toàn linh.
Hựu:
Toàn
linh lặn hụp bể trần vơi,
Say
đắm trầm luân hủy-hoại đời,
Sớm
chẳng lanh chơn qua bể cạn,
Chiều
toan luống-cuống lúc non dời.
Hai
tay nắm chặt đâu là hưởng,
Một
kiếp bê-tha uổng cuộc đời,
Lái
Phật thả thuyền đang chực bến,
Đ̣
Tiên chuyển máy rước người vơi.
Hựu:
Người
vơi cập bến bước lên thuyền,
Sẵn
chiếc linh thoàn vượt lối Tiên,
Chớ
có dần-dà e trễ chuyến,
Làm
cho linh điển phải ưu phiền.
Nghiệt-đài
phú quí nào căn bản,
Đạo-đức
dinh hư ấy mối giềng,
Phút
chốc công danh tan vỡ sạch,
Rồi
mang nghiệp quả xích gông xiềng.
Hựu:
Gông
xiềng rổn-rảng buộc kềm chơn,
Sự
muộn ăn-năn quá tủi hờn,
Tái
kiếp luân hồi tùy quả nghiệp,
Đền
bồi ác tục trọng dường sơn.
Một
mai tỉnh ngộ tâm ṃ tháo,
Ngàn
rủi mê say dạ nuốt hờn,
Sống
tạm trau-giồi tâm tánh tục,
Làm
cho linh điển phục lai huờn.
Hựu:
Lai
huờn Tiên-cảnh đó người ôi!
Nghiệp-quả
đeo mang vay trả rồi,
Thong-thả
linh-hồn về Cực-Lạc,
Quây-quần
trí năo lấp đường ngôi.
Vương
hầu khanh tướng xem là quư,
Gặp
gă vô thường phải phủi rồi,
Quyền
bính trong tay nào sửa đặng,
Chỉ
c̣n đạo-đức mới bền thôi.
Thi
vô-vi:
Trường-Canh chiếu điển rọi Văn-Pḥng,
Lập quả công,
Truyền chánh-pháp,
Để khai thông.
Cười... Giờ linh Bần-Đạo
thọ sắc DIÊU-TR̀ hạ thế sắp bày
đường Thiên-đạo hầu trao lại cho
chư hiền Thiên mạng một món quà vô giá.
Đó là điều quí báu trên cơi đời
sống tạm. Chư Thiên-mạng hiền đệ
nên yên ḷng; trong khoảng đường tu học
từ bực thấp lên cao tuần-tự như lúc
bé thơ vào trường học vấn. Như
vậy, chư hiền cố-gắng để đạt
kỳ công ngày thi hội, v́ về chương tŕnh
học vấn, ấu-nhi phải cố gắng thành
tài, chẳng nên biếng lười sanh ra thất
vọng. Đó là tuổi lúc thiếu thời vào trường
học hỏi. C̣n về phần Thiên-Đạo, chư
hiền nên nhiệt tâm đắp bồi công
hạnh tùy theo tŕnh độ tiến lên. V́ tŕnh
độ bất đồng nên Đức CHÍ-TÔN
mở rộng cho nhiều phần lập quả.
- Một là cơ phổ-hóa phát khai nền Chánh-pháp.
- Hai là lập đức tu thân chánh tâm hành
thiện.
- Ba là công-phu trau-luyện nuôi dưỡng linh
hồn.
Đó là rộng cho những điều tu
luyện tùy theo duyên kiếp ḿnh mà đạt
lấy.
Vậy giờ đây tiếp Kinh. Bần-Đạo
luận đôi ḍng cho chư hiền để ư.
Bần-Đạo giă từ, điển hồi Tiên
cảnh.
Thăng...
|