B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO II
Văn-pḥng
Đại-Đạo
Ngọ
thời, 19-7 Kỷ-Dậu (31-8-1969)
(Tái
cầu:)
Pháp
đàn: Huỳnh-Hoa-Pháp * Đồng tử: Kim-Hoa
____________
Bạch-Hạc Đồng-Tử —
Mừng tam ban đàn tiền, thành tâm tiếp giá Chí-Tôn
hạ trần tả đề Kinh báu. Tiểu Thánh
xuất ngoại. Thăng...
(Tiếp
điển:)
Thi:
NGỌC
bút giáo
điều lập luật tân,
HOÀNG
khai Đạo
pháp cứu toàn dân,
THƯỢNG-nguơn
Nam-Thiệm
truyền cơ cấu,
ĐẾ
dụng phương
tu giải nghiệp trần.
Tá
thế tả
đề lưu thất ức,
Danh
ban kinh
báu chỉnh tinh thần,
CAO
ngôn B̀NH
luận qui căn bản,
ĐÀI
hội MINH
thông ngộ đức nhân.
NGỌC-HOÀNG
THƯỢNG-ĐẾ
tá danh CAO-ĐÀI
giáo Đạo Nam-Phương tả kinh B́nh-Minh.
Thầy — Cha linh hồn mừng chung các
trẻ, vậy các con an tọa bế quan định
thần nghe Thầy truyền tả.
Nầy các con Ta! Kỳ Ba vận chuyển
luật vô vi phổ hóa truyền ban, cho các con
trần hấp thụ hầu cổi mở tư tâm.
Bế quan phản chiếu rọi vào nơi tâm ḿnh
hầu lọc lượt bợn nhơ trần
tục, để tâm thanh khiết hầu thu hút
điển linh của tuần huờn vận
chuyển.
Vậy Thầy hạ trần chỉ bày cho con
Ta được thực hiện điều tâm lư,
điều tâm lư được giải tỏa các
con trở lại như nhiên, tâm không, b́nh thản,
th́ các con đă được hấp thụ
nhiều ân điển của Từ-Lành ban rải.
Đó là Thầy thương các con, nên dụng
huyền pháp ban cho trẻ thơ, từ thượng-lưu
trí-thức, đến bực tay lấm chơn bùn,
cần nuôi dưỡng linh hồn chờ ngày
thọ pháp.
Nầy các con! Bản thân các con được
đầy đủ, th́ tinh thần các con mới
đủ đầy tươi nhuận, giúp cho
bản thân các con được nhiều sức
khỏe hầu thay thân Tạo-Hóa để
truyền nền Chơn-Đạo của Thầy
đến khắp mọi nơi, Nam-Bang hưởng
đầu truyền ra ngoại quốc. Đó là Thiên-điều
đă định. Con Ta dù muốn hay không,
tuần-huờn dĩ đáo, th́ các con không sao tránh
khỏi lằn bánh xe tiến-hóa cán đè bản thân
các con, chừng ấy các con có ăn năn cũng
không sao kịp vậy.
Bài:
Thầy khai Đạo gieo truyền Minh-Đức,
Dựng Tân-Dân đánh thức con trần,
Trau giồi cho sạch bản thân,
Vào
trường Đại-Đạo Thầy phân con tường.
Bính-Đinh-Hỏa Nam-Phương hạ
thế,
Mồ-Kỷ-Thổ kư tế Trung-Ương,
Đạo Huỳnh khai mở thí trường,
Đưa
cho con trẻ lên đường vị ngôi.
Đă bao thời hụp trồi sóng khỏa,
Tá danh phàm vạch ngă lối đường,
Dục ḷng con măi vấn vương,
Lợi
danh che lấp ngăn đường của con.
Danh thân thể hao ṃn gầy guột,
Danh của đời t́m chước hại
nhau,
Danh thơm bảng sử chép vào,
Danh
đời chác oán xô nhào bẩy chông.
Danh như thế con mong chi trẻ,
Danh lưu truyền lớn bé nên ǵn,
Danh đạo-đức khá khắc in,
Danh
truyền vạn đợi điển linh chói
ngời.
Danh buổi tối, sáng thời đă măn,
Danh thay vào ta-thán lụy rơi,
Danh nào tồn tại con ơi!
Danh
vùi dập đất, danh thời c̣n đâu?
Lợi như thể hang sâu hố thẩm,
Lợi đưa con sa đắm luân hồi,
Lợi trần khổ lắm con ôi!
Lợi
nhi bất túc ră-rời đệ huynh.
Lợi sát phạt đoạn t́nh cốt
nhục,
Lợi lấn chen không chút nhịn nhường,
Lợi là đoạn tuyệt t́nh thương,
Lợi
đưa linh tánh vào đường đọa sa.
Lợi tiêu diệt chữ ḥa chớp nhoáng,
Lợi giết nhau cả đám con trần,
Lợi làm sao đạt chơn thân,
Lợi
ưu như thế con trần mới ngoan.
Quyền cao vọi trên đàng thiên-lư,
Quyền tước hàm phu-phỉ ám mù,
Quyền như bọt nước mùa Thu,
Quyền
như một đóa phù du nở tàn.
Quyền lưỡi mềm thét vang hơn thép,
Quyền sanh sát mở khép luật Trời,
Quyền hành chi lắm con ơi!
Quyền
sao con trẻ luân hồi vượt qua.
Quyền đưa đẩy con Ta địa
ngục,
Quyền lảng lơ không chút t́nh thương,
Quyền nào trị gă vô-thường?
Quyền
nào sửa đặng con đường tử sanh?
Trói con trẻ sầu thành nhốt chặt,
Trói không dây dẫn dắt con đi,
Trói-trăng trước kéo sau tŕ,
Trói
phần xác thịt vậy th́ c̣n may.
Trói linh hồn mất rày quang điểm,
Trói con trần nguy hiểm linh căn,
Trói con bởi sợi xích thằng,
Trói
con từ đoạn khó thăng Lai-Bồng.
Trói con trẻ trần hồng nào biết,
Trói con trần luyến tiếc của trần,
Trói hồn linh, trói bản thân,
Trói
luôn linh-điểm năo cân chẳng c̣n.
Bao thời kỳ v́ con khai Đạo,
Lập Nho-Tông phổ giáo cùng con,
Hiếu trung con khá giữ tṛn,
Về
phần xử thế vẹn tṛn nghĩa nhân.
Khai Đạo giáo tồn thần định
mạng,
Tùy tâm con quyết đoán cho con,
Điểm linh khéo giữ cho tṛn,
Tu
tâm định mạng nầy con suy tầm.
Khai Phật-Giáo gieo mầm Từ-Ái,
Giảng khắp trong thời đại ngổn
ngang,
Tùy theo phong hóa luận đàm,
Tùy
theo tŕnh độ lập tràng khai minh.
Nêu luật-pháp phân minh thiện ác,
Để cho con khai thác ḷng con,
Trần gian mộng ảo vẫn c̣n,
Làm
cho thân trẻ mỏi ṃn linh quang.
ở thế sự dọc ngang oanh liệt,
Đến ngày cùng chi xiết thở than,
Tội t́nh con phải gánh mang,
Làm
cho linh điểm sa đàng u-minh.
Chi xiết nỗi là t́nh linh-điển,
Ḷng từ-bi vận chuyển Kỳ-Ba,
Tá danh độ trẻ ái hà,
Chuyển
cơ tái tạo lập mà Kỳ-Tam.
Thảy Tiên, Phật hạ đàn chiếu
điển,
Nơi phàm trần vận chuyển Đạo
mầu,
Khắp cùng Á sang đến Âu,
Độ
cho con trẻ ngơ hầu giác mê.
Đời cuối tận tràn trề thống
khổ,
Khai Đạo mầu phổ độ các con,
Kỳ nầy con chẳng lo tṛn,
Trước
Ṭa Tam-Giáo th́ con khó nài.
Thầy thương trẻ đêm ngày giáng bút,
Ch́u ư con giục thúc lo toan,
Mến mê chi cơi trần gian,
Nghiệt
trần trả sạch, Thiên-Đàng dời chơn.
Thầy hết tiếng thua hơn cùng trẻ,
Cho con Ta mọi lẽ tri tường,
Độ con biết mấy tùy phương,
Tùy
phương độ trẻ v́ thương trẻ
khờ.
Khờ đạo-đức con thơ nhớ
lại,
Khôn ngoan chi thời đại hạ kỳ,
Ngục h́nh lầm lủi măi đi,
Bởi
v́ vật dục lôi tŕ cản ngăn.
V́ rượu thơm mùi hằng mê mẩn,
Rượu hại con lẩn-quẩn tâm linh,
Khá mau cải tử huờn sinh,
Bớt
đi tửu nhục tâm linh sáng ḷa.
Cùng sắc đẹp con Ta gầy guột,
Sắc hại con tắt đuốc giữa
đường,
Sắc như lượn sóng trùng dương,
Sắc
là thiết tỏa vây đường khó ra.
Tài như thế con Ta suy nghĩ,
Tài đa thời, thân lụy v́ tài,
Tài làm tan nát tương lai,
Tài
xô linh tánh trần ai nhận nhồi.
Khí nhắc đến con ôi! nên tránh,
Khí làm cho ám ảnh tâm linh,
Khí xung nổi trận lôi đ́nh,
Khí
làm lụn bại chơn linh oại oằn.
Thầy lưu lại con hằng ghi nhớ,
Lập quả công đặng trở về ngôi,
Thế gian lắm cảnh bại tồi,
Nào
là phong hóa suy đồi nát tan.
Thương con trẻ Thầy than cạn bút,
Giọt u-sầu lắm lúc tái tê,
Giờ linh Thầy hạ bút đề,
Cho
con ghi nhớ lời thề tu thân.
Vậy giờ nay, Thầy tả đoạn
đường cho các con trần ghi nhớ. Thầy
ban ân lành chung cho các con, Thầy hồi Bạch
Ngọc.
Thăng...
|