THIỀN
TRONG ĐỜI CỦA MỘT NGƯỜI HÀNH KHẤT
Tosui là một
thiền sư danh tiếng vào thời của ngài. Ngài
trụ tŕ nhiều tự viện và giảng dạy
tại nhiều vùng.
Ngôi tự viện
sau chót ngài lưu trú lại đông nghẹt môn
đồ nên ngài phải tuyên bố với tăng
chúng rằng ngài sẽ ngưng giảng dạy. Ngài
khuyên họ nên giải tán và t́m nơi khác mà tu
học. Sau đó không ai c̣n gặp ngài đâu
nữa.
Ba năm sau một môn
đồ t́m thấy ngài đang chung sống với
đám hành khất dưới một cái cầu
ở Kyoto. Lập tức ông ta van xin ngài chỉ
dạy.
"Nếu ông có
thể sống được như ta trong hai ngày th́
ta sẽ giúp," Tosui trả lời.
Thế rồi
vị môn đồ ăn mặc như một
kẻ hành khất sống với Tosui một ngày.
Qua hôm sau có một người hành khất qua đời.
Nữa đêm, Tosui và người môn đồ khiêng
xác chết lên chôn ở triền núi rồi trở
về chỗ trú ẩn dưới chân cầu.
Tosui ngủ vùi, nhưng
người môn đồ lại không thể nào
chợp mắt được. Đến sáng, Tosui
bảo: "Chúng ta không phải đi xin ăn bửa
nay. Ông bạn vừa chết đă để
lại một ít nơi kia." Nhưng người
môn đồ lợm giọng không ăn được.
"Ta đă bảo
là ngươi không thể sống được như
ta mà," Tosui kết luận. "Thôi hăy rời
khỏi đây và đừng quấy rầy ta
nữa."
(Trích trong "Một
trăm lẻ một câu chuyện Thiền", Trần Trúc Lâm
dịch) |