Con
sư tử trọng pháp
(Trích
"Truyện cổ Phật giáo" tập
2)
Đầu đời mạt pháp về thời Đức
Phật Tỳ Bà Thi, tại sứ Ba La Nại có
một ḥn núi tên là Tiên Thánh Sơn. Trong
núi thường có các vị Sa môn Bích Chi Phật tu
hành. Thường thường có các loài cầm thú
hay đến gần gũi để nghe thuyết pháp.
Có một con sư tử tên là Kiên Thệ, lông ánh
sắc vàng, sức mạnh địch trên một ngàn
con. Một khi rống lên th́ chim bay phải rớt
xuống, loài thú phải ẩn nấp sợ hăi.
Một hôm sư tử Kiên Thệ gặp một
vị Sa môn Bích Chi Phật oai nghi thanh tịnh, tâm
sanh hoan hỷ, nên thường ngày đến thân
cận nghe tụng kinh và thuyết pháp.
Lúc bấy giờ có một người thợ săn
thấy sư tử có lông vàng, nên muốn mưu
giết, lột da dâng cho vua để lănh thưởng.
Người thợ săn nghĩ rằng: “Con sư
tử này là vua các loài thú, cung tên không thể
hại, lưới bẫy không thể sập được,
chỉ có cách là giả dạng vị Sa môn, chờ
con sư tử nghe quen thời lấy tên độc
mà bắn." Nói đoạn liền cạo đầu,
mạo h́nh Sa môn, vào núi ngồi dưới một
gốc cây.
Lúc ấy, con sư tử Kiên Thệ thấy vị
Sa môn, liền vui mừng đến liếm chân
quấn quít một bên để nghe thuyết pháp.
Người thợ săn dùng tên độc nhắm
bắn. Con sư tử bị trúng tên đau quá
rống ngược lên, muốn nhảy tới
vồ giết vị Sa môn giả kia, nhưng lại
nghĩ rằng: “Người này đă mặc áo cà
sa là thứ biểu hiện của các Đức
Phật Hiền Thánh trong ba đời, nay ta sát
hại thời không khó ǵ, nhưng tức là ta sát
hại biểu tượng của các Đức
Phật”. Nghĩ vậy bèn nuốt giận chịu
đau.
Một
lát sau, thuốc độc ngấm dần, đau
đớn quá, sư tử lại muốn nhảy
tới vồ nát người thợ săn, nhưng
lại nghĩ rằng “Nay ta vồ giết thời
không khó ǵ, nhưng ta sẽ bị các Đức
Phật quở trách và làm người đời không
thể phân biệt người lành kẻ ác. Người
thợ săn độc ác âm mưu hại ta,
nếu ta không nhẫn sẽ bị mọi người
oán ghét, phiền năo sẽ tăng trưởng.
Phiền năo tăng trưởng thời sanh tử tăng
trưởng, sanh tử tăng trưởng thời
sẽ sanh vào các chỗ hiễm địa, sanh vào
chỗ hiểm địa thời
rời xa bạn lành, xa bạn lành thời không
được nghe chánh pháp, không được nghe
chánh pháp thời mê mờ nghi loạn, mê mờ nghi
loạn thời không được vô thượng
chánh đẳng chánh giác. Vậy ta nên quyết
không khởi ác tâm. Nghĩ vậy con sư tử
liền nói bài kệ rằng:
Nguyện
tự chịu bỏ thân mạng,
Trọn
đời không khởi ác tâm.
Hại
người mặc áo hoại sắc.
Nguyện
tự chịu bỏ thân mạng,
Trọn
đời không khởi ác tâm.
Đối
với các bậc xuất gia.
Nói
bài kệ xong liền ngă xuống chết. Người
thợ săn cầm dao lột da sư tử đem
về dâng vua. Nhưng khi vua nghe đầu đuôi câu
chuyện, thấy rơ ác tâm của người
thợ săn và rất cảm động trước
ḷng trọng Tam Bảo của con sư tử, bèn sai
chém người thợ săn và đem xác con sư
tử làm lễ Trà Tỳ xem như một vị Sa
môn vậy.
Sư
tử Kiên Thệ là tiền thân của Đức
Phật Thích Ca.
Minh
Châu
“Không
thiên ma ngoại đạo nào có thể phá hoại
đạo ta được, duy chỉ người
mặc áo của ta, mới phá hoại đạo ta
được mà thôi.” |