Truyện đạo
PHẠM DÂM TRẢ QUẢ
Trần Sanh ở Động Đ́nh nhà rất nghèo, nên đem vợ và em trai di cư đến
Châu Kinh. Nơi đây thương khách tới lui tấp nập. Trần Sanh tánh hay ch́u chuộng
nịnh bợ lại khéo mua bán, nên chẳng mấy năm gia tư có đến ngàn lượng vàng.
Một hôm ông bỗng vướng bệnh nằm liệt vài ngày, rồi chỗi dậy bảo vợ
cùng em rằng: “Ba người chúng ta kiếp trước đều là tu sĩ, chung nhau gian dâm
một thiếu phụ, rồi giết người chồng. Kẻ cầm giao giết chính là tôi. Nay Minh
vương cho quỷ đến bắt, oan trái tất phải đền trả. Bây giờ tôi đi trước c̣n hai
người chắc cũng không thoát khỏi đâu!”
Nói xong tự nhổ râu tóc, lấy
dao cắt lưỡi ḿnh; lại dùng lấy hai
ngón tay móc đôi tṛng mắt lôi ra, giây phút liền tắt thở.
Cô vợ và người em mấy ngày sau cũng chết.
(Trích trong "Nhân quả luân hồi tạp lục",
Thích Thiền Tâm dịch)
|