CÁCH
ĂN TẾT
CỦA NGƯỜI ĐẠO CAO ĐÀI
LÊ ANH DŨNG
Trước
khi công khai hóa hoạt động tại Sài G̣n (tháng
10-1926), trong thời kỳ tiềm ẩn của đạo
Cao Đài (1920-1926), các môn đệ đầu tiên
của nền tôn giáo mới đă đón xuân Bính
Dần một cách đặc biệt. Tại Sài G̣n,
chiều 30 Tết (thứ Sáu 12-02-1926), các ông
họp lại, cùng nhau đi một ṿng ghé nhà
từng bạn đạo. Bắt đầu từ
nhà ông Vơ Văn Sang, cuối cùng về đến nhà
ông Lê Văn Trung (1876-1934) th́ cũng vừa kịp
đón giao thừa.
Tại
từng nhà, ông Ngô Văn Chiêu (1878-1932) và cặp
đồng tử Phạm Công Tắc (1890-1959), Cao
Quỳnh Cư (1888-1929) lập đàn cơ, và
mỗi chủ nhà đều được đức
Cao Đài Tiên ông ban cho một
bài tứ tuyệt, ngụ ư khuyếân tu, khích
lệ các ông gắng công gầy dựng mối
đạo hăy c̣n quá non trẻ. Chẳng hạn, bài
thơ tại nhà ông Lê Văn Trung:
Đă thấy ven mây lố mặt dương,
Cùng
nhau xúm xít dẫn lên đường.
Đạo
cao phó có tay cao độ,
Gần
gũi sau ra vạn dặm trường.
Tết
Bính Dần ấy đă để lại dấu
ấn trong tâm thức người tín đồ Cao
Đài từ buổi đầu cho măi tới nay.
Họ lĩnh hội rằng khởi đầu
một năm mới không phải là dịp du hí, hưởng
thụ theo lẽ thường cuộc sống; trái
lại, đây là giờ phút thiêng liêng để
mở màn cho một năm siêng năng tu thân,
học đạo và hành đạo giúp đời.
Người
kinh doanh rất coi trọng ngày giờ khai trương,
mở hàng, tin rằng nó ảnh hưởng đến
sức mua bán suốt năm. Tương tự, người
Cao Đài mặn mà với Đạo cũng mang tâm
lư rằng nếu đầu năm chí thành trọn
vẹn làm đạo th́ trọn năm sẽ có
trớn, học tu suôn sẻ, kết quả sẽ
tốt hơn, cả trong cửa đạo lẫn
trong phạm vi đem đạo vào đời,
phụng sự xă hội nhân sinh.
Người
đạo Cao Đài đều ăn chay, ít nhất
mười ngày một tháng; nhưng rất đông
tín đồ thuần thành, nhất là những người
dày tuổi đạo, th́ đều ăn chay trường.
Do đó, về mặt vật chất, ăn Tết
với họ tự nhiên không hề có nỗi
bận tâm phải mâm cao cỗ đầy, rượu
ngon thịt béo tốn kém. Nhờ thế, họ có
thể để dành được công sức và
tiền bạc dồn vào những việc ích
lợi khác; c̣n đối với việc ăn
Tết th́ cốt sao cho giản dị, thắm
đượm đạo lư, và chan ḥa t́nh cảm
trong bạn đạo với nhau. Cho nên người
Cao Đài không chỉ ăn Tết với gia đ́nh,
bà con họ hàng, mà c̣n quan tâm ăn Tết vui chung
với đồng đạo.
Thực
vậy, sau khi nhập môn, trở thành tín đồ,
người Cao Đài có thêm một cộng đồng
để sinh hoạt. Đó là họ
đạo, mà nơi tập trung là thánh thất
(hoặc thánh tịnh). Như thế, ngoài
việc chuẩn bị đón năm mới tại
gia đ́nh, họ c̣n chia nhau lo liệu một cái
Tết chung trong cộng đồng tôn giáo của ḿnh,
với ba phần khác nhau: lễ tất niên, đón
ba ngày Tết, và mừng tân niên.
Tất
niên
Người
Cao Đài thường chọn một ngày thuận
tiện sau lễ đưa ông Táo (23 tháng Chạp).
Sáng, chiều, hay tối tùy tập quán từng
họ đạo; miễn là thuận tiện cho sinh
hoạt làm ăn của tín đồ để càng
có mặt đông đủ càng ấm cúng, vui tươi.
Họ đạo nào khéo tổ chức, trong năm
sẵn có những sinh hoạt phong phú th́ nội dung
lễ tất niên càng hấp dẫn.
Ngoài
các nghi thức tôn giáo được giản lược,
chương tŕnh tất niên thường có một
số nội dung quen thuộc sau:
- Tổng kết việc đạo
của cộng đồng trong năm (nếu có
mở các lớp giáo lư hay lễ nghi đạo
đức, th́ kết hợp trao phần thưởng
cho học viên). Điểm qua các thành tích liên giao
với các họ đạo bạn, tôn giáo bạn.
Nêu các đóng góp với xă hội
(công tác từ
thiện, lớp học t́nh thương...)
- Phần chủ yếu là sinh hoạt văn
nghệ nội bộ tự biên tự diễn
(kịch ngắn, vọng cổ, tân nhạc...),
với nội dung đạo đức, tươi
vui, nhẹ nhàng, phù hợp giáo lư Cao Đài. Vài tín
đồ có năng lực đă trích lục thánh
ngôn, thánh giáo, soạn thành lời ca, ḥa trong
tiếng nhạc; tuy chưa phải kiệt tác hoàn
mỹ, nhưng chứa chan t́nh cảm gắn bó, gây
nhiều xúc động sâu lắng trong đồng
đạo dự khán. Người có giọng
tốt luôn được bạn đạo yêu
cầu diễn ngâm những vần điệu rung
cảm mà thanh cao, trích ra từ nguồn thánh giáo Cao
Đài vốn rất giàu thơ phú.
- Ngoài các tiết mục văn nghệ là
tiệc nhẹ với các món chay do bạn đạo
phân công nhau chế biến sẵn ở nhà mang đến,
hoặc nấu nướng ngay trong nhà bếp
của thánh thất, thánh tịnh (trù pḥng). Với
quan niệm rằng việc đạo nào dù thầm
lặng, nhỏ nhặt cũng đều là công
quả rất ư nghĩa để góp phần
giải nghiệp mà tu tiến, các nữ tín đồ
luôn luôn nhiệt t́nh trổ hết tài khéo ra
phục vụ các món ăn tinh khiết, thơm ngon,
tuy chay mà tŕnh bày bắt mắt không thua các cỗ bàn
sang trọng ngoài đời.
Một
lễ tất niên như thế thường kéo dài
trong khoảng hai, ba giờ. Trước đó, tín
đồ lo lau chùi bàn ghế, trang hoàng nơi
họp mặt. Cũng không thiếu câu đối. V́
được trích ra từ thánh giáo Cao Đài, câu
đối dán cửa thường bằng tiếng
Việt, nhưng để có nét cổ điển
(hoặc truyền thống) người ta dùng kim nhũ
óng ánh viết trên giấy hồng đơn sắc
thắm và cách điệu sao cho có vẻ như
chữ Nho. Chẳng hạn, hai câu của cổ nhân
mà thánh giáo Cao Đài từng nhắc lại:
Tứ quư nhơn gian xuân tại thủ,
Bá
niên thế thượng Đạo duy tân.
(Bốn mùa cơi người xuân đứng đầu,
Trăm năm cuộc thế
Đạo đổi mới.)
Cặp
trạng (câu 3-4) hay luận (5-6) của bài thơ
Đường luật (tám câu bảy chữ)
vốn là những câu đối nhau, v́ thế tín
đồ có thể chọn các bài thất ngôn bát cú
trong thánh giáo t́m cho ḿnh câu đối ưa thích.
Chẳng hạn:
Xuân nhựt nhựt tân t́nh Tạo hóa,
Xuân
niên niên tải nghĩa quần sinh.
(Xuân ngày ngày mới t́nh Tạo hóa,
Xuân năm năm chở nghĩa
quần sinh.)
Sau
liên hoan tất niên, các phần trang hoàng nơi thánh
thất (thánh tịnh) vẫn giữ nguyên cho tới
sau Tết.
Giao
thừa
Gần
đến giờ Tư (trước 23.00), tín đồ
cúng giao thừa tại thánh thất (thánh tịnh),
cầu nguyện quốc thái dân an. Xong lễ, có
thể chia nhau chút rượu lễ vừa thỉnh
từ Thiên bàn xuống. Theo đức tin, rượu
thế gian sau khi cúng, được Thiêng liêng ban
điển lành sẽ trở thành tiên tửu, kim
đơn. Cho nên, trong khoảnh khắc này, những
người Cao Đài suốt năm gắn bó hành
đạo bên nhau đều rất thành kính nâng
chung rượu nhỏ ngang trán, lầm thầm
khấn nguyện, tạ ơn trước khi hưởng
lộc. Có lẽ đó chính là lúc rất nhiều
người trong số họ đang nhớ tới
thánh giáo của đức Cao Đài một
thuở:
Rượu hóa kim đơn mới
lạ kỳ,
Thầy
ban xuân tửu trẻ say đi,
Say
men rượu hăy ḥa men đạo,
Cho
thế gian này hết loạn ly.
Trong
lúc đó, ở gia đ́nh tín đồ đă có người
dọn lễ cúng giao thừa; khi người từ
thánh thất (thánh tịnh) quay về sẽ tự xông
nhà.
Ba
ngày Tết
Phần
lớn ba ngày xuân các tín đồ phân công nhau đến
làm đạo tại thánh thất (thánh tịnh).
Một số trực tại pḥng khách lớn, đón
tiếp đại diện các đoàn tôn giáo
bạn, họ đạo bạn đến chúc
Tết. Một số khác chia ra thành nhiều nhóm, có
người làm trưởng đoàn (là chức
sắc, chức việc). Các nhóm chia nhau đi chúc
Tết một số họ đạo, cộng đồng
tôn giáo bạn... Đến mỗi nơi, đoàn
sẽ được hướng dẫn ra bửu
điện hành lễ trước Thiên bàn, rồi cùng
quây quần hàn huyên trong câu chuyện đầu năm.
Chương tŕnh thăm viếng này được
gọi là “liên giao hành đạo”, thể
hiện lời thánh giáo:
Xuân đến chúc nhau hưởng phước
Trời,
Xuân
đi thăm viếng khắp nơi nơi,
Xuân
không phân biệt sang hèn
đó,
Xuân
chúc mọi người được thảnh thơi.
Hái
lộc đầu năm
Cải
tiến tục hái lộc đầu năm, người
Cao Đài thường trang hoàng một chậu mai vàng
khá to bằng cách treo lẫn vào cành lá những phong
bao đỏ vẫn dùng để ĺ x́. Bên trong
mỗi bao đều không có tiền, thay vào đó là
mẩu giấy ghi lại một bài thơ tứ
tuyệt hoặc bốn câu lục bát. Thơ
đương nhiên được trích ra từ thánh
giáo Cao Đài, nội dung khuyến tu, hoặc
lời chúc xuân đạo đức. Như vậy,
kể từ giao thừa, mỗi người từ
thánh thất (thánh tịnh) về nhà đều có
thể mang theo một khổ thơ, chẳng hạn:
Xuân đến mấy vần đạo
dụng văn,
Tặng
người tu niệm lớp kim bằng,
Chơn
tâm rán giữ nên tiên phật,
Khỏi
uổng kiếp người chốn thế gian.
Cách
hái lộc này hoàn toàn thay thế thói quen vặt cành,
bẻ lá, chẳng những bảo vệ được
cây cảnh thiên nhiên, tôn trọng môi trường,
mà c̣n bộc lộ một
sắc thái rất riêng của Cao Đài, v́ gắn
liền với t́nh yêu thơ phú qua thánh giáo, thánh
ngôn.
Tân
niên
Sau
ba ngày Tết, các cộng đồng Cao Đài thường
sinh hoạt trở lại từ mùng 8 âm lịch,
nhằm chuẩn bị để giờ Tư hôm đó
tổ chức đại lễ hiến đức
Cao Đài vào đầu ngày mùng 9 tháng Giêng, v́
đây là lễ Vía Trời, một trong những
lễ rất quan trọng của mọi cộng
đồng Cao Đài.
Một
số họ đạo c̣n tổ chức họp
mặt vào sáng mùng 9. Ngoài các nghi thức tôn giáo, chương
tŕnh có thể gồm thêm thuyết minh giáo lư
(giảng đạo, thuyết pháp), hoặc học
tập thánh ngôn, thánh giáo. Dịp này, vị
chức sắc cai quản họ đạo sẽ
để lời chào tân niên, nhắc nhở đồng
đạo siêng tu, năng làm công quả giúp đời
trong năm mới.
Rất
nhiều tín đồ (không phân biệt chi phái) c̣n
tổ chức thành từng đoàn, thuê xe về Ṭa
thánh Tây Ninh hành hương từ trước mùng
8, chủ yếu là dự lễ Vía đức Chí tôn
vào giờ Tư mùng 9 tháng Giêng, một đại
lễ mà Tổ đ́nh Tây Ninh
tổ chức hết sức long trọng với
tất cả những nghi thức trang nghiêm, tôn kính
hiến dâng đấng Giáo chủ là đức Cao
Đài Thượng đế.
Sau
lễ Vía Trời, đối với người Cao
Đài là xong Tết, nhưng chưa phải đă
hết xuân. Với họ, xuân cảnh thiên nhiên bao
giờ cũng hữu hạn trong ṿng ngày giờ và
năm tháng. Nhận thức này có được dĩ
nhiên do sự thấm nhuần thánh giáo:
Vui với ngày xuân nếp đạo
mầu,
Hồng
trần chẳng bận chẳng lo âu,
Khuyên
người tu niệm nên ghi nhớ,
Xuân
lại rồi đi xuân chẳng lâu.
Cho
nên, đối với những người Cao Đài
thuần thành, thực tâm biết đạo, lo tu hành
chân chánh, họ hiểu rằng xuân
là đổi mới, nhưng không chỉ đổi
mới ở vật chất bên ngoài, mà quan trọng
hơn là biết đổi
mới tâm hồn, sửa sang đời sống bên
trong của từng cá nhân để tâm đức
ngày một sáng hơn theo tháng năm tuế
nguyệt:
Xuân ḷng con đượm sắc tươi,
Hoa
ḷng con nở tỏa ngời vị hương,
Tủa
bay chan khắp t́nh thương,
Muôn
loài vạn vật nơi trường thế gian.
Nói
khác đi, ăn Tết, thưởng xuân theo người
Cao Đài là hăy ra sức thăng hoa cuộc sống
chính ḿnh, gắng công t́m tới một mùa xuân trường
tồn, chính là xuân tâm, xuân đạo bất
tận nơi cơi ḷng trong sạch, vị tha của
mỗi người, thực hành theo thánh giáo
từng nhắc nhở họ:
Xuân cảnh dù cho có thế nao,
Xuân
tâm riêng ở chí anh hào.
Xuân
tâm bền vững như xuân đạo,
Cái
thú muôn năm chẳng nhạt màu.
LÊ ANH DŨNG
(23-12-2000)
[TGST 1966-1967].
Thánh giáo sưu tập 1966-1967. Sài G̣n: Cơ quan
Phổ thông Giáo lư Cao đài giáo Việt Nam ấn
tống, 1968.
[Xưa & nay 71B]. Tạp chí Xưa & nay. Hội Khoa học Lịch
sử Việt Nam, số 71B, tháng 01.2000 (Xuân Canh th́n).
|