Đạo nào luận đó
đây cao thấp,
Đời cạnh tranh
mới vấp bước đi,
Bớt cơn nê chấp phái
chi,
Sân Trình cửa Khổng lo
gì còn xa.
Thánh
chẳng
khác mấy là lý Phật,
Tiên
nào hơn phẩm chất Gia-tô,
Cũng đồng nguyên
thủy môn đồ,
Chia phân giáng thế trương
phô đạo mầu.
Đưa nhơn loại
hố sâu qua khỏi,
Rước khách trần lên
cõi Thiên đàng,
Mong cho lạc nghiệp bình
an,
Những ai mến thế
bớt mang cảnh phiền.
Hễ tu niệm đừng
riêng biệt lý,
Giáo chủ nào lại
chỉ sai đâu,
Dữ xa, lành tập làm
đầu,
Minh tâm thiện ý là câu
thực hành.
Đạo bất hư, người
canh với cải,
Nên từ lâu đành
phải tiếng oan,
Không vừa ý muốn
thế gian,
So qua, sánh lại, tìm đàng
rẽ phân.
Tiên
thì chọn tập lần bác ái,
Mến nhơn loài lối
giải mê tân,
Thanh nhàn chẳng nhuốm
bụi trần,
Ngao du sơn thủy, tinh
thần quang minh.
Tập thanh tịnh thế
tình dập tắt,
Phép định thân tâm
đắc không không,
Ý thường vô nhiễm
trần hồng,
Đắc thành quả
vị Tiên ông như nguyền.
|
Phật
cũng chẳng tư riêng chi đó,
Hạnh từ bi làm ngõ tu
thân,
Ái tha, ái kỷ, ái nhân,
Nhịn người,
dẫn lối tỉnh lần mê tân.
Tiểu, trung, đại
thừa cần tu tập,
Ba phần trên gắng
lập quả công,
Đến khi lìa khỏi
trần hồng,
Niết bàn bước
đến ấy xong việc rồi.
Bổn thánh gồm ba ngôi
Giáo chủ,
Để môn đồ
thấy đủ đồng nhau,
Chẳng phân ai thấp ai
cao,
Vẫn cùng một mối
trước sau một nguồn.
Nhưng mỗi lý vai
tuồng xem khác,
Mà biết rồi ai bác kích
chi,
Vàng, xanh, đen, đỏ
chung quy,
Trước tiên do trắng
mới đi nhuộm màu.
Đôi lời dạy âm hao
phân biện,
Chúc môn đồ tiến
triển đạo tâm,
Huờn Cung Đàn giáng canh
thâm,
Giờ này từ giã
hồi lâm non bồng.
Thăng...
KHỔNG
THÁNH TIÊN SƯ
(Lê Anh Dũng trích lục
Phú
Nhuận 29-4-2004)
|