VÔ
TƯỚNG KỆ
Nếu là bậc
chân tu
Không thấy
lỗi của đời
Nếu như thấy
lỗi người
Ḿnh chê, là
kém dở!
Người quấy,
ta đừng quấy
Ta chê, tự
có lỗi!
Muốn phá
tan phiền năo
Hăy trừ tâm
thị phi
Thương ghét
chẳng để ḷng
Nằm nghỉ đôi
chân thẳng.
(Pháp Bảo Đàn Kinh
- Lục Tổ Huệ Năng)
>>>
Suy ngẫm kỳ trước
|
4
HUỜN THUỐC TRỊ TÀ
...Tại sao gọi là chúng sanh cố dưỡng
dục quỉ ma?
V́ lẽ chúng sanh vô t́nh say mê vật chất,
lầm lũi với mùi phú quí vinh hoa, cạnh tranh
quyền lợi tức là những điểm linh hồn
ấy đều bị sự quyến rũ của yêu tà,
cứ lăn lóc với mùi đời mà quên đường
đạo-đức. Hằng ngày cứ suy luận
những việc tà gian, tham lam, hờn giận, hoặc
trụy lạc vào tửu sắc tài khí, th́ những tâm
hồn ấy đă mở cửa nhà ḿnh mà rước
quỉ, mời ma vào để nuôi dưỡng! Các con hăy
đọc câu: “Dưỡng hổ vi họa”, các con
cứ vô t́nh nuôi dưỡng đứa dữ th́ các con
sẽ chết v́ nó!
Nếu như các con đồng ḷng cảnh giác,
ăn năn hồi phục lại đường lành th́
cũng y như các con đuổi yêu quái ra khỏi nhà
rồi đóng chặt cửa lại, chúng nó sẽ không
có chỗ đâu tạm trú để giết hại các
con, lần lượt chúng nó sẽ tự bị hủy
diệt.
Đây bốn cái hườn thuốc trị tà
Thầy sẽ trao ngay cho các con ngậm lấy mà tự
giải cứu:
1) Thứ nhứt tu HẠNH: trau giồi các
hạnh tốt, bỏ hết các tánh xấu.
2) Thứ nh́ tu ĐỨC: giúp bần, tế
khổ, thương thân người y như thân ḿnh,
kỉnh già thương khó giá bụa cô đơn...
gọi là “Đỡ nâng yếu thế, binh quyền
mồ côi”.
3) Thứ ba tu PHƯỚC: ăn chay, niệm
Phật, bố thí, in Kinh, độ người bịnh
hoạn, nuôi kẻ đói khát, giúp đỡ người
tu, dưng hương lễ bái...
4) Thứ tư tu HUỆ: trường chay,
thọ truyền Chánh Pháp, công phu thiền định, cao
th́ giải thoát, thấp cũng đặng mở huệ
chơn thông, trước độ thân, sau độ chúng.
Ấy là bốn cái phương thuốc diệt
quỉ trừ yêu rất là cao thượng. Chắc
rằng không có cái bùa phép nào tốt hơn. Các con đă
loại bỏ quỉ ma ra khỏi thân tâm của các con mà
không hề động chạm chút tự ái nào đến
chúng nó cả.
Thầy v́ nặng ḷng bác-ái, bởi sanh các con nên
phải dưỡng dục các con. Thầy hết sức
gia công mà tận độ chúng sanh cũng như Thầy
bảo vệ chính Thầy. Nếu tất cả vạn
linh mà biết đặng công ơn của Thầy,
của Mẹ, th́ hăy phủi sạch ḷng phàm cùng nhau ḥa
hiệp chánh thức, siết chặt tay nhau hoằng
hóa Đạo mầu mà tận độ sanh linh.
Phải quyết liệt tranh thủ và nhứt định
chiến thắng với chúa yêu hầu đem lại
sự ḥa b́nh đạo đức cho nhơn loại.
Ấy là các con đă biết hy sinh đem món quà quí báu vô
giá mà trao tặng cho Thầy vậy...
NGỌC-HOÀNG THƯỢNG-ĐẾ
(15-5-1982)
|