Trích "Có Những Vùng Trời"

 

CHUYỆN BUỒN THÁNG TƯ


(Kính dâng Quê Hương Việt Nam và những

Anh Hồn Tử Sĩ đă hy sinh ngày 30/4/75)

Hỡi ai thương nhớ quê hương

Xin nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư

Tháng Tư, trời đất mây mù

Lệnh hàng, buông súng, thiên thu c̣n buồn!

Nghẹn ngào, nhục tủi, đau thương

Oan khiên máu đỏ ngập đường lui quân

Thân người đổ xuống theo thân

Không làn đất phủ, không lần tiễn đưa !

Xác người bón gốc rừng thưa

Nước tôi có một Tháng Tư kinh hoàng !


Tháng Tư nghe lệnh đầu hàng

Bao người thương lá cờ vàng, quyên sinh!

Nước nguy, vị nước, quên ḿnh

Mất thành, anh dũng cùng thành, chết theo!

Tháng Tư khói lửa ngặt nghèo

Vô danh quốc sử bao nhiêu anh hùng!

Tháng Tư vợ trẻ khóc chồng

Mẹ già chan chứa giọt hồng khóc con

Tháng Tư đại bác nổ gịn

Trẻ thơ chết thảm dưới cơn đạn thù

Tháng Tư rộng cửa lao tù

Nước tôi từ đấy đau nhừ nỗi đau

Núi rừng người nối chân nhau

Kiếp tù lạ nhất địa cầu, thảm chưa !

Trong tù, tù chết như mơ

Ngoài tù, dân chết bên bờ biển đông

Biển xanh pha đỏ máu hồng

Rừng xanh lệ đỏ từng ḍng mồ hôi !

Tháng Tư ai biến nước tôi

Thành ḷ hỏa ngục thiêu người tang thương!


Hỡi ai c̣n nhớ quê hương

Lắng nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư

Nghe rồi, xin chớ làm ngơ

V́ quê ta đă đến giờ đổi thay

Góp vào, xin góp bàn tay

Làm cơn gió lộng thổi bay mây buồn


Ai c̣n nghĩ đến quê hương

Đứng lên mà rửa nỗi hờn Tháng Tư!
 

Ngô Minh Hằng

 

Cùng một tác giả Ngô Minh Hằng

 

 

Trở lại trang chánh