BIỂN THÁNG TƯ

 

Bãi biển chiều nay thật vắng người

Nước xanh, mây trắng, cát vàng tươi

Ngồi trên ghềnh đá nhìn ra biển

Thương quá Việt Nam, nẻo cuối trời!

 

Chốn ấy, bên kia biển Thái Bình

Quê hương tôi đó, khát bình minh

Anh em tôi đó, cần hơi thở

Và mẹ tôi buồn, mắt lệ quanh

 

Trên màu nước bạc thấy quê tôi

Thấy những hồn oan vói mặt trời

Thấy những mảnh tàu tan nát vỡ

Nổi chìm theo nhịp sóng trùng khơi

 

Hình như tiếng thét vút lên cao

Thủy quái vung roi, máu lệ trào

Những chị em tôi quằn quại đó

Hỏi lòng nào chẳng cõi lòng đau ?!

 

Nhật nguyệt xoay vần. Lại tháng Tư

Tháng Tư đẫm máu mỗi ngôn từ

Tháng Tư sông núi vào tay giặc

Hồng thủy trào dâng đỏ cõi bờ!

 

Biển buồn từ đấy, tháng Tư ơi!

Bao lớp người chôn đáy biển rồi ?

Ơi, bậc trượng phu, ơi, tráng sĩ!

Động lòng hay để nước mây trôi ???

 

Ngô Minh Hằng

 

Cùng một tác giả Ngô Minh Hằng

 

 

Trở lại trang chánh