Thi văn độc giả:

 

BẢN TRƯỜNG CA THỨ MƯỜI MỘT

 

Sẽ một buổi nắng vàng tươi sông núi

Có ta về quê cũ : Việt Nam ta!

Ta sẽ về trong vạn tiếng quân ca

Trong pháo nổ tưng bừng thay tiếng súng

 

Ngày ta về, núi oai hùng dáng đứng

Biển vỡ ra, ngàn con sóng vươn ḿnh

Gió reo cười, rừng nẩy lộc, hồi sinh

Chào đất mẹ trong ngày vui quang phục

 

Ngày ta về những oan hờn áp bức

Những gông cùm tàn bạo phải tro than

Ma quỉ, hung thần từ Bắc chí Nam

Sẽ ngă gục trong một giờ đền tội

 

Ngày ta về đời không c̣n bóng tối

Cây Việt Nam bừng nở nụ Nhân Quyền

Bởi lời thề sông Hoá măi c̣n thiêng

Dưới kiếm báu của anh hùng Hưng Đạo

 

Ngày ta về, muôn ḷng chung hoài bảo

Toàn dân ta mong đợi, vỗ tay mừng

Có mẹ già chân mỏi, gánh oằn lưng

Cười rạng rỡ mừng con, bờ mắt ướt

 

Ngày ta về, Hoàng Sa triền sóng cuộn

Đ̣i phân minh lănh hải, nghiệp sơn hà

Đ̣i Nam Quan, Bản Giốc của dân ta

Phải lấy lại vẹn toàn, không sứt mẻ !

 

Ngày ta về có hân hoan tuổi trẻ

Reo vang trời mừng phục quốc thành công

Đánh thức chim muông, rừng núi, ruộng đồng

Gọi cây cỏ, loan truyền tin chiến thắng!

 

Cầm lá cờ tươi màu vàng với nắng

Nụ cười em ngà ngọc, đẹp vô cùng

Em vui mừng:  từ đây nhé, non sông

Được giải thoát ách độc tài đảng trị !

 

Ngày ta về có những người chiến sĩ

Nh́n hận thù bằng ánh mắt bao dung

Mở rộng đôi tay đón kẻ đường cùng

Đă thành khẩn trở về cùng chính nghĩa

 

Ngày ta về những h́nh thù quái dị

Những lá bùa chuyên chính cũng tiêu tan

Trả lại trời xanh cho cánh đại bàng

Cho gương sáng v́ đời mà tranh đấu

 

Sử Việt Nam sẽ công minh ghi dấu

Vũ B́nh, Khắc Toàn, Đan Quế, Hồng Sơn

Lê Chí Quang, Cha Lư, Phạm Quế Dương

Đảng vu khống, đảng giam tù, đảng hại

 

Ta sẽ về đứng bên bờ Đông Hải

Ḷng ngậm ngùi nh́n biển vẫn mênh mông

Tưởng nhớ người đi vào cơi muôn trùng

Vùi trong sóng, giữa điên cuồng hải tặc

 

Ngày ta về, tiếc thương tràn lên mắt

Trước nấm mồ Người Chiến Sĩ Vô Danh

Chiến công này: hoa tưởng niệm dâng anh

Cờ truy điệu: lá cờ ngày phục quốc!

 

Ta sẽ đi đủ ba miền đất nước

Thăm trại tù một thuở nhốt dân ta

Để vỡ nền, gieo hạt giống muôn hoa

Cho đau nhức không phai màu sông núi

 

Ngày ta về, Huế, Sài G̣n, Hà Nội

Ḷng dân vui như cánh bướm muôn màu

Mừng Việt Nam ngưỡng phục bởi năm châu

Do bất khuất ḍng con Hồng cháu Lạc

 

Bởi Việt Nam có những người Quốc Toản

Có Đặng Dung, Nguyễn Huệ, có Trưng Vương

Có những người con yêu mến quê hương

Như Thái Học, như Ngô Quyền, Nguyễn Trăi

 

Có sáng chói tấm gương hùng cận đại

Nguyễn Khoa Nam, Lê Nguyên Vỹ, Lê Hưng

Nhắc tên Người, sông núi cũng rưng rưng

Phạm Văn Phú, Trần Văn Hai, Ngọc Cẩn

 

Ngày ta về Việt Nam thôi thống hận

Và trường ca là nhạc khúc ân t́nh

Là tiếng cười rực rỡ ánh b́nh minh

Là diễm tuyệt em xanh tà áo lụa....

 

Ngô Minh Hằng

 

Cùng một tác giả Ngô Minh Hằng

 

 

 

Trở lại trang chánh