Thi văn độc giả:
BẢN TRƯỜNG CA THỨ TÁM (Tân Xuân khai bút. Riêng gởi người anh em bên kia giới tuyến)
Hỡi các anh, những đảng viên yêu nước Hẳn tim hồng, nhiệt huyết đã bừng sôi ? Vì núi sông, máu thịt tự bao đời Nay bạo chúa cắt lìa, dâng Trung quốc !
Lịch sử ta, một ngàn năm Bắc thuộc Một trăm năm đô hộ bởi Tây phương Giữa buổi thăng trầm hưng phế quê hương Có đôi kẻ yếu hèn, lòng phản bội
Dẫu Mạc, dẫu Hồ gây điều tội lỗi (1) Dâng ngoại bang xương máu, nước non nhà Nhưng Tri Phương, Hoàng Diệu đó, chưa xa Phan Thanh Giản, gương anh hùng, tiết khí
Thành bị mất, tướng giữ thành tự hủy Chết theo thành, tạ tội với Tiền Nhân Chỉ có bạo quyền bội nghĩa, vong ân Mới bán nước, phản nòi như thế được !
Chỉ có bạo quyền vui trên nhục nước Trên đau buồn, trên thống khổ dân ta Lừa mị, độc tài, tàn ác, điêu ngoa Khoe dân chủ nhưng cướp quyền dân chủ !
Mấy chục năm dài, các anh thấy chứ ? Đất nước mình băng hoại đến thê lương Người dân lành thì khốn khổ đau thương Còn sông núi, bản đồ thu hẹp lại !!!
Trang sử ấy, vết nhơ này còn mãi Khi cháu con ta hỏi, trả lời sao ? Nếu chẳng vươn mình, tỉnh giấc chiêm bao Để trị tội phường buôn dân, bán nước !?
Hỡi các anh chớ nuốt hờn, khiếp nhược Xin bắt đầu, trang sử mới Rồng Tiên Hãy thương yêu và cứu vớt dân hiền Hãy nói thật, mở đường cho tuổi trẻ !
Trước nhục nước, uất hờn to lớn thế Cúi đầu ư ? Quân đội ! Đứng lên nào ! Hỡi các đảng viên, chiến sĩ anh hào Xin liên kết những lòng yêu nước lại !
Hãy can đảm hỡi chí hùng Nguyễn Trãi Quốc thù này phải trả, bởi thù chung ! Tội phản dân, bán nước lớn vô cùng Anh biết thế và toàn dân biết thế !
Mấy chục năm anh lên rừng xuống bể Bởi lòng anh yêu chủ nghĩa, quê hương Nhưng hôm nay, chủ nghĩa ấy lật lường Bán mảnh đất cả đời anh gìn giữ
Quê hương chung, lũ mặt người, dạ thú Cắt chia riêng, đem triều cống, dâng Tàu Tim Lạc Hồng tôi biết lắm, anh đau Như tôi đã và toàn dân cũng đã !
Nhưng đau nhục mà không làm gì cả Thì càng thêm trọng tội với quê hương! Anh ở trong, mau châm đuốc, mở đường Chúng tôi sẽ bên ngoài, cùng tiếp sức
Xin chính nghĩa hãy tôn vinh quyền lực Để ba miền dân nước sống yên vui Hỡi các đảng viên có trái tim người Hỡi quân đội, hãy tiên phong đứng dậy !
Dòng tâm huyết bản trường ca tôi đấy Gởi về anh trong năm mới, ngày đầu Đọc đi anh, chầm chậm nhé, từng câu Cho dòng máu thắm dần cùng ý chữ
Cho đến lúc lòng không ngờ vực nữa Ta nhìn nhau, tay vói lấy bàn tay Mẹ Việt Nam chờ đợi phút này đây Trăm cái trứng không tị hiềm, chia rẽ
Ta sẽ đến cổng Nam Quan, anh nhé Dựng cờ vàng, cắm lại mốc ngày xưa Bản Giốc oai hùng, thác chảy vào thơ Và lãnh hải, thu về từng mỏm đá
Ta sẽ hát bản trường ca anh ạ Bên tiếng cười hạnh phúc của quê hương Sẽ xây đời đúng nghĩa chữ yêu thương Cho dân tộc, sơn hà vui đẹp mãi
Hỡi quân đội, anh chỉ cần quay lại Là mặt trời chân lý rực bình minh Hỡi các đảng viên, hãy trả thẻ mình Lại cho đảng là dứt vòng oan nghiệt !
Hãy đứng thẳng hỡi anh hùng hào kiệt Xin vì đời, vì tổ quốc, quê hương Hỡi óc, hỡi tim, hỡi những can trường !!! Tổ Quốc đợi và muôn dân chờ đợi!
Tôi cũng chờ anh, xin anh mau tới Đến cùng tôi, chung hát bản trường ca....
Ngô Minh Hằng
Cùng một tác giả Ngô Minh Hằng
|
|