Thi văn độc giả:
HÓA THÂN . . .
Thơ
Nguyên Nhung
Cảm ơn cha
mẹ của tôi
Đă cho tôi
biết cuộc đời ra sao
Từ tôi một
giọt máu đào
Nằm trong
ḷng mẹ phổng phao thành người
Chui ra biết
khóc, biết cười
Biết thương
biết nhớ, biết đời phù du
Từ tôi tiền
kiếp sương mù
Nụ hoa hé nở
cuối thu muộn màng
Hồn bay theo
gió lang thang
T́m tôi một
chiếc lá vàng ngoài sân
Một linh hồn,
một xác thân
D́u nhau
khắp cơi hồng trần thênh thang
Từ tôi lắm
nỗi phân vân
Phải chăng
hạt bụi hóa thân thành người
Mong manh
như hạt sương rơi
Chờ con nắng
tới bốc hơi về trời
Mai kia mốt
nọ rong chơi
Lại rơi
xuống đất làm người trần gian
Quanh tôi
trời đất rộn ràng
B́nh minh
buổi sáng , trăng tàn nửa khuya
Dập dềnh
ngọn sóng xa đưa
Như ḍng
nước chảy sớm trưa lững lờ
Cám ơn hồn
phách dật dờ
Níu nhau
đứng giữa đôi bờ tử sinh
Nguyên Nhung,
2006
|
|