HƯƠNG VỊ CỦA MÓN ĂN TINH
THẦN
(Châu Minh, 1-3 năm Đại Đạo 36 Tân Sửu,
15-4-1961)
Nầy chư môn đồ, có câu:
Nhơn mạng bất ẩm thực, giă tiểu nan tri vị giă! Người ai chẳng ăn
uống, nhưng mà ăn biết mùi vị th́ rất ít.
Dưới thế trần này, người
ta sở dĩ không làm được trọn điều nhơn, điều nghĩa như những bậc thánh
hiền là v́ người ta để ḷng vật dục, làm hại mất cái tâm. Đói ăn ǵ
cũng ngon, khát uống ǵ cũng ngon. Như thế chưa phải là biết cái thực
ngon của sự ăn uống; v́ vậy sự đói khát là hại, chẳng những làm hại
cái miệng và cái bụng mà thôi, lại c̣n hại đến cái tâm mới là quan
trọng cho đời người; nếu ai không giữ được cái tâm để sự đói khát làm
hại, th́ người ấy không thiệt người, nhưng cũng không đáng lo vậy.
Thánh Sư triết luận về sự
ăn của tinh thần đạo đức cũng như sự ăn của vật chất, khá t́m hiểu.
VĂN TUYÊN KHỔNG THÁNH |