VẬT CHẤT VÔ THƯỜNG, TINH
THẦN BẤT DIỆT
(Ngũ Long Môn, 4-5 năm Đại Đạo 36 Tân
Sửu, 16-6-1961)
Nầy các con ôi! v́ ḷng thương muôn loài vạn vất, nên Thầy đă
hóa sinh nên càn khôn vũ trụ nơi nung nấu tâm hồn các con, giam các
con trong tù ao nước đục. V́ vậy Thầy tá trần để phục hồi các con trở
lại ngôi xưa vị cũ. Thầy hằng mong sao các con thức tỉnh được mọi sự
trên đời.
Các con đă hiểu sự thiện ích lợi cho bản thân là dường nào rồi,
các con đă hy sinh vật chất tạo nên một cảnh tịnh đẹp xinh, tạo nên
một công to với Thầy, nhưng tinh thần các con có đẹp xinh
như thế chăng?
Thầy chỉ chứng cơi ḷng con, nếu con trọn tâm thiện rồi, và
hoàn toàn hơn nữa, th́ Thầy rất vui mừng, và ban ân cho mỗi con.
Nếu các con tạo ra cảnh tịnh xum xê nhưng tinh thần rời rạc
Thầy rất đau ḷng, v́ con dám hy sinh vật chất mà không dám hy sinh
tinh thần bỏ những sự do tâm các con gây ra những điều tội lỗi, hầu
nối lại t́nh thân hữu đạo đức lâu bền.
Vật chất có trường tồn chăng? Nó chỉ tượng h́nh, rồi một ngày kia biến
dạng. Tinh thần có trường tồn chăng? Lẽ tự nhiên
tinh thần bất diệt.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ |