CON ĐƯỜNG THẮNG KHỔ
Trước cảnh trạng đau
thương, sau cơn biến chuyển thế t́nh, con biết xúc động trước thảm
cảnh, rồi con hy sinh giúp người khổ cảnh phiền ấy, không phải lời nói
con mà giải tỏa hết thảm trạng thương đau đặng, con phải đồng chung
thọ khổ với người, ḥa ḿnh vào cảnh khổ để giải khổ cho người. Ấy là
con đường thắng khổ.
T́nh thương không phải
chứng tỏ bằng lời thốt, mà phải có hành vi mới biện chứng rơ rệt ḷng
thương đối với loài người.
Thầy thường dạy rằng: Các
con tu kỷ, ǵn nhân. Nhưng các con ôi! Thầy là cha cả linh hồn muôn
loài vạn vật, cùng chư phật thánh tiên giáng trần khuyên con lẽ chơn
chánh, điều lợi ích, mà lắm con lơ tai lăng dạ, nghi ngờ, huống chi
các con là thân phàm, mắt thịt ở thế gian, làm sao người theo chơn
hướng của các con được.
Thiết tưởng sự tu, các
con làm tṛn bổn phận của các con, con làm lành, làm phải, đem ḿnh
tương thân, tương trợ, thật sự ḥa thuận, thương yêu; mỗi con được ḥa
thuận với nhau trong đường chánh lư, th́ dù cho các con không kêu,
người cũng đến, không gọi, người cũng vào cửa tu.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ |