VONG KỶ VỊ THA
(Bạch Quang Đàn, 8-6 năm Đại Đạo 36 Tân
Sửu, 20-7-1961)
Muốn luyện chí tu thân để
trở nên người chân, thiện, mỹ th́ con phải thành ư chánh tâm, trước
con phải thành thật lấy con, tự xử lấy con, hăy vong kỷ vị tha. Nếu
con không thành thực với cái “Ta” th́ làm sao thành thực với “Người”
khác cho đặng. Con không xử lấy con th́ làm sao sửa chữa được lỗi lầm?
Nếu mỗi con cho rằng lỗi mọn, gây nên không đáng kể, từ trong tâm phát
ra ngoài gọi là tánh, biểu lộ tư tưởng, hành động xấu xa, rơ ràng minh
bạch, hoặc trong ngôn ngữ, hoặc trong hành vi. Do đó, con không sửa
chữa từ chỗ thấp, th́ làm sao để tiến đến nấc thang cuối cùng được?
Con có quên ḿnh th́ mới
độ đặng chúng sanh. Quên ḿnh đây không phải là bỏ cả thảy phàm thân
nhục thể để hành đạo hầu trở về ngôi vị. Quên ḿnh đây là quên cái bản
ngă của mỗi con để thấy rơ hai điều: Giác và Mê. Thể xác bị phần linh
hồn quyến rũ, cấu tạo ra bởi lục trần mà cam chịu khổ đau, v́ ḷng
tham dục dẫy tràn, muốn một điều đặng toại, muốn đôi điều và trăm ngàn
điều nữa. Do đó, mê hồn dẫn dắt phần thể xác đi đến chỗ hư hoại; c̣n
giác hồn nếu biết tự sửa lấy thân, hạn chế điều tham vọng, sẽ biến dần
giác hồn làm thần minh sai khiến mê hồn.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ |