CƯ TRẦN BẤT NHIỄM MÙI
TRẦN MỚI NGOAN
(Thanh Liên Đàn, 8-6 năm Đại Đạo 36 Tân
Sửu, 20-7-1961)
Bài:
Con định tâm nghe Thầy
chỉ giáo,
Chớ xao thần lư đạo khó
minh,
Hỡi con căn chưởng
nguyên linh,
Tầm suy cho thấu đạo huỳnh mầu
vi.
Thầy khai mở hoan huy ánh
đạo,
Các con lo xây tạo mới
hoàn,
Thượng nguơn thánh
đức trải sang,
Con lo kiên cố khoa tràng ứng
thi.
Buổi hạ nguơn khuynh nguy
nghiêng đổ,
Lập thượng đời lắm khổ
nhơn sanh,
Giới qui con khá
giữ ǵn,
Giữ lời tuyên thệ đinh ninh buổi
cùng.
Thầy khuyên con thỉ chung
lăo ấu,
Gắng lo tu thoát chậu
hồng trần,
Trở về minh đức
tân dân,
Thành tâm sẽ gặp thánh thần độ
sanh.
Giáo bất hành cam đành
thọ khổ,
Thầy thương con dạy dỗ
bao niên,
Làm sao linh tánh
huờn nguyên,
Luyến mùi trần thế đảo điên xác
hồn.
Mến vật chất khó huờn
cảnh cũ,
Ham tiền tài khó tựu kim
đơn,
Làm sao phản bổn
phục huờn,
Trễ kỳ ân xá đạo chơn khó tường.
Con nam nữ lập trường Đại
Đạo,
Trẻ lương tri rơ thấu cơ
huyền,
Rơ thông cơ đạo
diệu huyền,
Rơ tường thế sự kim tiền chẳng
lâu.
Con hữu duyên đạo mầu
giác ngộ,
Chí nhiệt thành hồi trở
đường lành,
Hiền nhân ẩn tích
mai danh,
Để lo trau luyện thân sanh hoàn
toàn.
Con muốn được lên thang
thượng đại,
Điều chánh chơn, việc
phải ở đời,
Tu nhơn, tích
phước chiều mơi,
Bồi công lập đức, tứ thời tịnh
tu.
Kỳ ân xá Thầy than hết
tiếng,
Tự nơi con lười biếng th́
hư,
Đạo khai tam thập
niên dư,
Nh́n con Thầy luống nhỏ từ giọt
châu.
V́ thương con Thầy đâu nệ
khổ,
Khuyên con lo lần bỏ cảnh
sầu,
Cớ chi trầm nghịch
hố sâu,
Diệt trừ bản tánh một màu bạch
thanh.
Tánh tự giác hồi minh khử
ám,
Chí hy sinh diệt hẳn ḷng
tà,
Tránh nơi vật chất
phồn hoa,
Ẩn nương cửa đạo ái hà khỏi
vương.
Ḱa thế sự tang thương
chuyển biến,
Cảnh bể dâu hiển hiện kề
bên,
Các con xây móng
đắp nền,
Qua cơn khảo dợt mới nên con
hiền.
Con thiếu đức như thuyền
không lái,
Sóng nhấp nhô th́ phải
ngửa nghiêng,
Thuyền kia sao
được vững yên?
Rồi ra phải chịu truân chuyên
giữa ḍng.
Nh́n chúng sanh Lạc Long
rơi giọt,
Kiếp đời tàn ly hợp bi
quan,
Lá lay tuyết bủa
khắp tràn,
Xơ rơ cảnh vật đời tàn quạnh
hiu.
Bóng hoàng hôn mây chiều
che phủ,
Giọng chuông ngân quyến
rũ con trần,
Tỉnh cơn hồ điệp
bương chân,
Tránh ṿng cạm bẫy phong trần
đấu tranh.
Đời lấn chen giựt giành
non nước,
Chữ lợi quyền, quyền tước
sang giàu,
Hại nhau mà chẳng
biết đau,
Khác nào trẻ dại cầm dao dứt
ḿnh.
Đời đấu tranh quên t́nh
chủng loại,
Đạo con lo việc phải
chánh tâm,
Đạo lo lánh chỗ
sai lầm,
Đạo đi đến mức huyền thâm độ
đời.
Đời đấu tranh nếm mùi
chung đỉnh,
Đạo con lo trầm tĩnh tinh
thần,
Đạo con vật chất
xa lần,
Cư trần bất nhiễm mùi trần mới
ngoan.
Đời đấu tranh bạc vàng
cất để,
Đạo con lo kinh kệ sửa
ḷng,
Đạo đi đến hội Hoa
Long,
Đạo đưa đến chỗ đại đồng phân
minh.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ |