TƯ CÁCH CỬ CHỈ ĐẠO ĐỨC
(Châu Minh, 7-12 năm Đại Đạo 33 Đinh Dậu,
26-1-1958)
Thi bài:
Học vậy tốt, hay không
học tốt?
Không học th́ chịu dốt
chẳng sai,
Tục rằng ăn vóc
học hay,
Người mà không học trí tài khó
thông.
Thuở thiếu thời gắng công
học tập,
Khi thành nhơn thâu thập
điều hay,
Học rành, tính lẹ,
viết hay,
Có văn, có chất, đức tài đi đôi.
Kẻ vô phước, lôi thôi
không học,
Người hữu phần, chí dốc
học hành,
Nên nay được rạng
thanh danh,
Được ngồi trên trước, thi hành
nghề văn.
Đời học đoạt cấp bằng
vinh diệu,
Đạo học cần để hiểu thi
hành,
Nữ nam phải rán
đua tranh,
Học thông luật đạo, học rành sám
kinh.
Đây là nơi sân Tŕnh, cửa
Khổng,
Đó chư hiền nền móng đạo
Trời,
Quyết tu th́ phải
tô bồi,
Học thời giúp đạo, kịp thời lập
công.
Những khóa học ở trong
trường đạo,
Những Hạnh Đường, huấn
giáo hành y,
Đúng theo đạo luật
Tam Kỳ,
Hiểu tường nhiệm vụ khá th́ hành
xong.
Lăo Thánh Sư ước mong chư
đệ,
Học khóa này rán để thực
hành,
Rơ tường phận sự
giảng rành,
Nữ nam cố gắng, chí thành th́
nên.
Người đạo đức phải bền
chí cả,
Bực chơn tu công quả mót
ḅn,
Nghề văn, lập đức
hành tṛn,
Cần, kiệm, liêm, chánh, bảo tồn
thanh danh.
CẦN: cần mẫn thi
hành mỗi việc,
Cần siêng năng, mến tiếc
ngày giờ,
Việc làm chớ để
ngẩn ngơ,
Nay rồi phải rán, chớ chờ ngày
mai.
Cần sốt sắng hằng ngày lo
liệu,
Cần cố cần dạy biểu lẫn
nhau,
Cần chuyên phận sự
phó giao,
Ân cần mỗi việc cho mau hoàn
thành.
KIỆM: tiết kiệm,
chớ đành hủy hoại,
Việc giấy tờ nên phải
kiệm cần,
Kiệm cần sẽ được
an thân,
Những điều xa xỉ bớt lần chi
tiêu.
Việc đáng làm, bao nhiêu
cũng được,
Việc ít cần, châm chước
cho vừa,
Đừng lầm tổn hại
bỏ thừa,
Ấy là tiết kiệm, sớm trưa giữ
ḷng.
LIÊM: thanh liêm
của công chẳng bợn,
Liêm sỉ là trắng trợn
không nhơ,
Thanh liêm hai chữ
phụng thờ,
Rạng danh hiền đức, sĩ thơ tu
hành.
CHÁNH: minh chánh
thanh danh bảo vệ,
Chánh một đàng, chẳng nệ
khó nghèo,
Chánh chơn dạ
chẳng cong queo,
Chánh tâm, chánh nghĩa dẫu nghèo
cũng cam.
Chánh trung liệt để làm
nhiệm vụ,
Chánh trực ngay bảo thủ
vai tuồng,
Chánh chơn giữ
phận tṛn vuông,
Vô tư giữ vững lập trường chánh
tâm.
Người đạo đức lỗi lầm khá
sợ,
Bực tu hành lầm lỗi ăn
năn,
Lỗi lầm thứ phạm
hai lần,
Vô t́nh tái phạm, chịu tăng tội
thời.
V́ tư cách của người đạo
đức,
Dầu Cửu Trùng, hay bực
Hiệp Thiên,
Đều là gương mẫu
Tiên Thiên,
Phải ǵn luật đạo, cần chuyên tu
hành.
Giữ cho tṛn thanh danh
Đại Đạo,
Hành cho y tôn giáo của
Trời,
Biết tu th́ phải
tô bồi,
Bảo vệ giá phẩm, đạo người vẹn
xong.
Chớ dấn thân theo ṿng tứ
đổ,
Chốn phồn hoa là chỗ đọa
đày,
Là trường náo
nhiệt đắng cay,
Là nơi biển khổ trần ai hại
ḿnh.
Chớ tửu quán, trà đ́nh la
lết,
Chớ trêu đùa, giỡn cợt nữ
nhân,
Người tu cẩn hạnh
cẩn ngôn,
Nằm ngồi phải chỗ bảo tồn thanh
danh.
Sự ăn mặc cho lành kín
đáo,
Đạo phục thường dùng áo
trắng dài,
Khi rước khách,
lúc ra ngoài,
Luôn luôn thủ lễ, chớ sai phận
ḿnh.
Mỗi tư cách vẹn ǵn chặt
chẽ,
Đạo đức cần, Lễ, Nghĩa,
Sĩ, Liêm,
LỄ là phép
tắc trang nghiêm,
NGHĨA là cư xử trọn niềm
công ơn.
SĨ nho nhă, hiền
nhơn quân tử,
LIÊM chánh tâm,
ǵn chữ bạch thanh;
Lễ, Nghĩa, Liêm,
Sĩ dạy rành,
Tư tưởng, lời nói trọn lành hành
y.
Giữ thanh tâm cho th́
trong sạch,
Cử chỉ hành tư cách tự
nhiên,
Thái độ đối xử
trang nghiêm,
Ôn ḥa, nhă nhặn, mỏng mềm, nhẫn
kiên.
Cư xử nhau nhường khiêm
cung kỉnh,
Bỏ những điều cá tính
phàm nhơn,
Tự kiêu, tự đắc
gây hờn,
Tự cao, tự đại, khi nhơn chác
thù.
Ḷng tự ái, biết tu rán
sửa,
Tánh tự măn, bữa bữa cần
trau;
Tự tôn, tự phụ
ḿnh cao,
Toàn là phàm tánh, nhuộm màu
tiểu nhơn.
Hằng kiểm điểm trong cơn
tư tưởng,
Nói với làm liệu lượng
cho y,
Đúng theo đường
lối của Thầy,
Tu thân sửa kỷ, dạy bày rành
phân.
Phải có dạ kỉnh nhân,
trọng thế,
Kỉnh mỗi người như thể
kỉnh Thầy;
Kỉnh Thầy, kỉnh
bạn đó đây,
Kỉnh trong nhơn loại, ḷng đầy ư
thương.
Hằng tư tưởng thiên đường
hạnh phúc,
Hằng sợ lo địa ngục sa
vào,
Mến người lành,
đạo đức cao,
Thương hại kẻ dữ, rán sao dắt
d́u.
Tôn trọng nhau trên yêu,
dưới thuận,
Ư kiến đồng thỏa thuận
việc làm,
Việc làm sáng kiến
tṛn kham,
Phô bày mỗi việc luận đàm với
nhau.
Tánh nóng nảy khá toan
chừa bỏ,
Tâm chủ quan chớ có băo
tồn,
Việc chi chớ khá
bôn chôn,
Dặt dè bổn phận bảo tồn trước
sau.
Tánh siêng năng làm mau
làm khéo,
Việc hành tŕnh mực mẹo
giữ tṛn,
Bảo tồn vật liệu
bền c̣n,
Của chung ǵn giữ cho tṛn mới
ngoan.
Tiền tài chớ ḷng toan
nhơ bợn,
Vật chất đừng để bợn trần
ai,
Đừng cho dính dấp
trong tay,
Luôn luôn rửa sạch ḷng ngay
chánh đường.
Việc xử sự giữ thường một
mực,
Chữ công bằng, tích cực
hành y,
Không thiên vị,
chẳng tư v́,
Điều hay lẽ phải cứ th́ hành
theo.
Dầu gặp cảnh khổ nghèo
thốn thiếu,
Cũng đành cam dạ chịu
thanh bần,
Những điều đ̣i hỏi
xác thân,
Luôn luôn kềm chế ḷng trần dấy
lên.
Việc ăn mặc khá nên cần
kiệm,
Dầu tiền dư ḿnh kiếm tạo
ra,
Cũng là công khó
lắm mà,
Biết tu th́ khá lo xa mọi điều.
Lăo Thánh Sư gọi kêu tỏ
rơ,
Cả nữ nam gắn bó nơi
ḷng,
Tu là lập đức bồi
công,
Ngày thành đạo hưởng phước hồng
Trời ban.
Một bài giảng dạy
đuôi đầu,
Hằng ngày học lại từ câu răn
ḷng.
VĂN TUYÊN KHỔNG THÁNH |