G̀N TÂM LÀM CHỦ THIÊN
ĐÀNG LẦN LÊN
(Châu Minh, 15-3 năm Đại Đạo 36 Tân Sửu,
29-4-1961)
Thi bài:
Người ai cũng có “Tâm” cả
thảy,
Việc nên, hư, quấy, phải
do tâm,
Phật, ma, tiên,
tục, thánh, phàm,
Khác nhau là bởi chữ “Tâm” chẳng
ǵn.
Tâm tượng trưng: Nhựt,
tinh, nguyệt bửu,
Hạ hoành câu thành tựu
chữ “Tâm”,
Chữ “Tâm” cũng gọi
chơn thần,
Hay là chơn tánh, chơn nhơn
nghĩa đồng.
Tâm đạo ǵn, lưu thông
thiên lư,
Thiên lư là thiện mỹ toàn
chơn,
Thiên lư tiến hóa
không ngừng,
Thiên lư sanh dưỡng, vật nhơn
đạo đồng.
Đại tâm hồn ở trong vũ
trụ,
Tiểu tâm hồn cư ngụ thân
người,
Tâm người nào
khác tâm Trời,
Tồn tâm dưỡng tánh, Trời
người hiệp qui.
Tâm quí báu rất th́ quan
trọng,
Nhờ có tâm sự sống vẽ
vang,
Có tâm suy nghĩ
hoàn toàn,
Ǵn tâm làm chủ thiên đàng lần
lên.
Tai với mắt khá nên dè
đặt,
Đừng để cho vật dục ám
che,
Ám che th́ phải
muội mê,
Tai nghe mắt thấy ám che tâm
hồn.
Tâm muốn được bảo tồn
linh tánh,
Th́ khá toan ǵn hạnh
chơn tu,
Sáu căn kềm chế
thiện từ,
Chờ cho óng dậy chơn như rối
loàn.
Người hiểu đạo khá toan
dục tắt,
Tắt lửa ḷng, sắp đặt
trang nghiêm,
Cho tâm lẳng lặng
b́nh yên,
Th́ là sáng suốt, lư thiên hiểu
tường.
Chư chức sắc làm gương
kiểu mẫu,
Thay thân Thầy rọi thấu
chúng sanh,
Muốn nên phải học
phải hành,
Cho y luật đạo đắc thành khó
chi.
Nền Tiên Thiên nay th́
rạng rỡ,
Nhờ Hội Thánh giúp đỡ mọi
phương,
Thực hành đường
lối chủ trương,
Đúng theo căn bản lập trường
chơn tu.
Khắp thế gian thiên thu
hạnh hưởng,
Mối đạo Trời phước chưởng
tâm điền,
Nhờ trong chức sắc
Tiên Thiên,
Thực hành căn bản chơn truyền
Đạo cao.
PHÁP LỰC KIM TIÊN |