VẬT CHẤT HƯ HOẠI
(Bạch Hổ Quang, 3-2 năm Đại Đạo 32 Đinh
Dậu, 4-3-1957)
Thi bài:
Cảnh Diêu Điện điển quang
rực rỡ,
Nơi vườn đào hoa nở tươi
màu;
Mùi hương phưỡng
phất ngạt ngào,
Nh́n qua Mẹ rất khổ đau ḷng
vàng!
Hoa sớm nở rồi tàn mấy
lát,
Kiếp đời con mạng bạc
khác ǵ;
Nh́n con Mẹ luống
sầu bi,
Mẹ hằng dạy trẻ có khi quở rầy.
Mẹ thương con Mẹ bày lẽ
thật,
Cho con tường vật chất
hoại hư;
Dù cho sắt đá cứng
khư,
Đến ngày cũng phải từ từ ră tan.
Huống chi con ḿnh mang
xác thịt,
Kiếp đời con mờ mịt vô
thường;
Trải qua nhiều nổi
tai ương,
Vui buồn lẫn lộn chẳng tường khổ
nguy.
Dứt hơi thở thân th́ tan
nát,
Đời sống con mạng bạc đâu
tường;
Mẹ nhắc trẻ, con
rán bươn,
Tinh thần trẻ vững cần nương thi
hành.
Tu một kiếp sau c̣n hạnh
hưởng,
Cần nhứt con đức chưởng
tô bồi;
Nữ nam con trẻ nầy
ôi!
Muốn nên phải rán nghe lời Mẹ
khuyên.
DIÊU TR̀ KIM MẪU |