CẢNH BỒNG LAI
(Khánh B́nh, 30-9 năm Đại Đạo 39 Quư Măo,
15-11-1963)
Thi bài:
Lời thánh, phật, thần,
tiên ban bố,
Rán lo sao khỏi hổ phận
duyên;
Con ôi! Mẹ luống
ưu phiền,
Phiền v́ ái nữ chẳng chuyên đạo
mầu.
Ớ con ôi! Cao sâu huyền
bí,
Mẹ dạy rành, suy nghĩ mà
hành;
Ớ con! ḱa chốn
cao xanh,
Chờ con đến đó, ân lành Mẹ ban.
Ban cho trẻ cảnh nhàn an
hưởng,
Hưởng thiên thu, tạo
chưỡng linh đơn;
Vịnh ca, cầm nhặc
khúc đờn,
Thi âm tao nhă, đội ơn Mẹ
truyền.
Vịnh phú thơ, đoàn viên
tập luyện,
Đặng thuốc thần những
chuyện cơ huyền;
Đờn ca, rượu
thánh, cờ tiên,
Mặc t́nh vui thú thiên nhiên lâu
dài.
Trổi khúc ca, đờn bài tao
nhă,
Vịnh khúc b́nh, ḷng thỏa
dạ thông;
Ớ con! Con học nằm
ḷng,
Đặng lo về chốn đảo bồng ớ con!
Ḱa là chốn bồng non tao
nhă,
Để ngâm nga điềm lạ ứng
thinh;
Ve reo dựa cội mai
huỳnh,
Phụng chầu, hạc múa, âm thinh
chẳng ngừng.
Bóng cực lạc ánh hừng
rạng lố,
Liễu sum sê, mai trổ đủ
màu;
Quyên kêu, vượn hú
thanh tao,
Ḍm xem bích thủy rậm màu thao
thanh.
Dạo tứ hướng ân lành
nhuần gội,
Liều linh đơn tắm gội cam
lồ;
Chiều xem ṭng bá
nhành phô,
Sáng trong hoa lư, cam lồ nhuần
ơn.
Sớm lên đănh mấy cơn đờn
nhặc,
Nhạc thiều kia bạn tác
trần ai;
Mấy phen dạo cảnh
bồng lai,
Mặc t́nh thi phú thơ bài vịnh
ca,
Vui cờ rượu, ngâm nga
trổi nhịp,
Trổi nhịp đờn liên tiếp
đôi dây,
Không dây đờn ấy
là đây,
Đờn kêu tao nhă ớ bầy trẻ thơ!
Trổi giọng bắc bến bờ chỉ
rơ,
Rồng đoanh mây xanh có
mấy ngày;
Chực chầu đến
trước bệ giai,
Rồng chầu, hổ phục, bồng lai tỏ
tường.
Giọng oanh trổi yêu
thương mến bạn,
Giọng ve trầm theo bản
vịnh ca;
Vịnh ca vui thú
tửu trà,
Trà là đông độ, rượu là rượu
tiên.
Mấy lúc rảnh chích chuyền
em chị,
Mặc t́nh vui bích thủy
sơn khê,
Tào khê che phủ
sơn khê,
Ngô đồng phơi lá, trăm bề vui
thay.
Đă giáp ṿng bồng lai trở
lại,
Về Diêu cung tâm toại
biết bao;
Trở ra thân thích
công tào,
Trở vô em chị một màu bạn tiên.
DIÊU TR̀ KIM MẪU |