XUÂN NHÌN THẾ CUỘC
(Diêu Trì Cung, 8-1 năm Đại Đạo 28 Quý
Tỵ, 21-2-1953)
Thi bài:
Chúc muôn năm Xuân tầm
tha thước,
Bầy vạt kêu lũ khước vầy
đoàn;
Cuộc đời rắc rối,
dinh hoàn,
Xem trời nhìn nước, lỡ làng nhố
nhăn.
Cây lá ủ đưa lằn gió dợn,
Cỏ chi lan trêu giỡn cạnh
đường;
Cuộc đời dường thể
tuyết sương,
Vừng mây tầm tả, huỳnh lương
giấc nồng.
Thương con Lạc cháu Hồng
từ thuở,
Đem đạo mầu phổ độ khắp
cùng;
Muốn sao trần thế
thung dung,
Muốn sao Nam Việt ung dung mai
chiều.
Ngọn gió Xuân hắt hiu đưa
đến,
Cụm mây mờ là bến trời
cao;
Nhìn xem non nước
đổi màu,
Xem mai, mai héo, ngó đào, đào
khô.
Ngày lắm lúc điểm tô ôn
cố,
Đến Xuân này chẳng hổ đạo
nhà;
Người đời ai chẳng
lựa là,
Sanh nhằm thời cuộc sương sa
lạnh lùng.
Rán chung sức hiệp cùng
gánh vác,
Để cùng nhau lo đạt kỳ
công;
Nữ nam kẻ gánh
người gồng,
Chung tâm hiệp sức tự lòng tầm
suy.
Ngó bích thủy ly kỳ rỡn
óc,
Nhìn sơn khê phút chốc
đoạn lìa;
Nước non tầm tã
phân chia,
Lòn đi canh vắng đêm khuya mịt mờ.
Ngó tứ hải đường tơ khó
gở,
Nhìn năm châu lở dở khóc
cười,
Trong vòng thế kỷ
hai mươi.
Cũng mai cũng mối ai người có
hay?
Ngày vắng vẽ nguyệt đài
giục thúc,
Chúc chư hiền hạnh phúc
muôn năm;
Dầu sao cũng nhớ
vào tâm,
Chí Tôn sở định, muôn năm thanh
tòa.
LÝ THÁI BẠCH |