116.-
LUYỆN TÂM
THÁI
giao chơn-pháp lại thiên-đài,
THƯỢNG
hạ nguyên-nhân cả gái trai,
ĐẠO-đức
ǵn tṛn qua thượng-cổ,
QUÂN
thần ḥa hiệp sửa nguyên ngôi.
*
* *
Nguyên ngôi trở lại thượng-thiên,
Nhờ
tu, nhờ tịnh, tâm thiền luyện tâm.
Tứ tường, đổ bát khỏi
lầm,
Giữ-ǵn
ngũ-giới, kềm tâm hằng ngày.
Thương yêu tứ-đại học hoài,
Thượng-nguơn
thấy rơ kề đây lắm mà.
Tịnh tâm luyện mạng hiểu xa,
Tịnh
tâm quên hết việc mà thế-gian.
Tịnh tâm tiếp rước điển vàng,
Người
đây nhờ tịnh, trí-an nguơn-thần.
Diệt trừ lục-tặc lần lần,
Quỉ
ma sai khiến, chẳng gần được ta.
Nhờ tịnh, điển rọi tâm mà,
Thập
tam ma phải lánh xa không gần.
Người tu siêng tịnh, học lần,
Hiểu
rồi hành sự cứu nhân hiện giờ.
Pháp tu định, huệ bày phô,
Vừa
tu lănh-đạo để lo cho đời.
Được thành hai việc trên thời,
Giao
cho môn-đệ rán thời cho xong.
*
* *
Lo
xong nhơn-đạo tức là tu,
Đời
Đạo một bên thấy rơ nhu,
H́nh
bóng khác màu, sau có một,
Tiên-Thiên
tân-pháp dạy từ từ.
Từ
người công-quả chí công-phu,
Tịnh-luyện
sau đây hưởng phước dư,
Đời
Đạo ôn-ḥa ra thượng-cổ,
Ǵn
ḷng nhu-nhược, rán hiền-từ.
THÁI-THƯỢNG
ĐẠO-QUÂN |