112.-
LUYỆN KHÍ
THÁI
dương âm hiệp khí Tiên-Thiên,
THƯỢNG
đắc linh-cơ máy diệu-huyền,
ĐẠO
pháp bao la, gồm chữ nhứt,
TỔ
Sư chơn-đạo tiếp ban-truyền.
Cơ chơn-đạo vô-vi là cơ d́u-dắt
nhơn-sanh đi đến con đường siêu-thoát.
Nếu ai đă thực-hành được chơn-đạo
tức nhiên là cải-tạo được
bản-thân từ thể-xác đến linh-hồn,
tánh-mạng đều được sửa đổi
tốt đẹp, hạnh hưởng tại
trần, chẳng c̣n lo sự tật bịnh,
tứ khổ.
Chư môn-đệ có biết chăng? Con người
sống đây là nhờ có đủ tinh, khí,
thần mới bảo tồn thể xác tại
trần được. Ngày giờ nào mà trong
tam-bửu: tinh, khí, thần bị khuyết một,
th́ cũng hoại thể-xác ngay, nhứt là sự
thở về phần khí.
Người phàm chỉ thở một hơi
vắn từ cổ trở ra thôi. V́ thế, mà khí
không đem vào bồi dưỡng thể-xác cùng các
cơ-thể, nên hằng biến sanh bịnh
tật. Bởi vậy, công-phu luyện mạng
tức là hơi thở. Phải thở thật dài,
đem vô từ mũi chí sũng, đến rún,
rồi ngưng một chút mới từ từ
thở ra.
Nếu chư môn-đệ biết được
pháp luyện ấy cũng đủ làm cho xác-thân
tráng kiện. Nhưng con người ở trần
nầy v́ sa-mê trong ṿng danh lợi, sắc tài, không
để ư đến đời sống, thành ra
phải tự sát lấy bản thân, không đợi
đến số mạng.
Người tu được chơn-đạo
th́ lần lần việc thế-trần dứt
bỏ, hằng để tâm vô-tư, vô-lự,
tịnh yên, tồn thần, dưỡng khí, nuôi
tinh. Ấy là cơ bảo tồn thể-xác đó!
Về chơn-đạo không thể đem ra
biện-bạch bằng lời nói được,
v́ chính đó cũng là hậu-thiên. Nếu môn-đệ
nào hữu căn, quyết chí tu chơn, tự ḿnh
trau-giồi, lóng ḷng trong sạch, kềm tâm, định
tánh, th́ Ơn-Trên sẽ mở khiếu quang-minh, trí-huệ
mà hành tàng cơ Đạo. C̣n những sự
dạy hữu h́nh bằng lời nói hoặc trong
kinh-điển toàn là hậu-thiên, chỉ có
biết căn-cơ để vận-chuyển
vậy thôi.
Chơn-Đạo
vô-vi rất nhiệm mầu,
Ai
hành nấy biết, dễ ǵ đâu,
Không
phân tỏ rơ, v́ chơn-quyết,
Ai
bực căn xưa, rơ đạo mầu.
*
* *
Nền Đại-Đạo phân làm hai
lẽ,
Sự hữu-h́nh thực-tế độ nhơn,
Vô-vi chọn lọc đại-căn,
Mới
là truyền bửu Đạo hằng hoát-khai.
Người hữu phước, Cao-Đài
hạnh ngộ,
Máy huyền-vi khó tỏ cho tường,
Tự ḿnh đạt điển âm dương,
Ḥa
đồng hiệp-nhứt rơ tường lư sâu.
Chư môn-đệ Đạo mầu t́m
hiểu,
Lư vô-vi lo liệu phận ḿnh,
Trau-giồi rạng-rỡ chơn-linh,
Thất-t́nh
lục-dục nơi ḿnh dẹp tan.
Thắng giặc ḷng, b́nh-an thể-xác,
Yên-tịnh rồi hoạt-bát tinh-thần,
Tiếp thông chơn-điển chân-nhân,
Rơ
tường căn vị nơi phần thiêng-liêng.
Định-Nguơn-Đường cần chuyên
nhập tịnh,
Trong mỗi kỳ phụng thính lịnh ban,
Ai là căn-đức vững-vàng,
Th́
về nhập tịnh lo toan tham-thiền.
Tinh Khí Thần tiếp-liên đầy đủ,
Dụng ba nguơn bảo-thủ xác hồn,
Ngày nay rơ Đạo Chí-Tôn,
Là
đường cứu-rỗi linh-hồn siêu-thăng.
THÁI-THƯỢNG
ĐẠO-TỔ |