111.-
MUỐN HƯỞNG ĐỜI THƯỢNG NGUƠN THÁNH ĐỨC PHẢI LÀM SAO?
Ban hành Tân-Pháp Thầy trao,
GIÁO-TÔNG
THIỆN-PHÁP một màu hành y.
Nay đà đă đến thời kỳ,
Các
con học Đạo vô-vi mới thành.
Con ôi! Nam nữ hy-sanh,
Bấy
lâu lập đức cũng đành ư Cha.
Ngày nay Thầy dạy phân qua,
Y
hành Tân-Pháp, con mà cố tâm.
Mới tường huyền-diệu cơ thâm,
Mới
tường đạo-lư nơi tâm thế nào?
Kềm ḷng, sửa tánh, cần trau,
Những
điều lo nghĩ chớ nào liệu chi.
Con ôi! Cần học vô-vi,
Được
Thầy cứu rỗi, con th́ về ngôi.
Thời-kỳ nhứt chuyển con ôi,
Phải
lo hành đúng mới rồi phận con.
Huyền-vi phải giữ hành tṛn,
Chớ
đừng bỏ dở hao ṃn xác thân.
Hạ-nguơn cuối tận xây-vần,
Sống
đời thượng-cổ cơi trần hưởng
an.
Đời con được sống hoàn-toàn,
Một
ngàn năm hưởng thanh-nhàn biết bao.
Đường tu trẻ rán cần trau,
Sửa
lần phàm tánh một màu cần siêng.
Diệt trừ những nỗi ưu-phiền,
Giữ
ḷng trong sạch lặng-yên một màu.
Hư-vô rơ lư Đạo Cao,
Các
con nam nữ giồi-trau tâm thiền.
Đường tu nay gặp chơn-truyền,
Ấy
là các trẻ hữu duyên ngộ kỳ.
Khá toan t́m học huyền-vi,
Tiên-Thiên
chánh nhứt đây th́ đó con.
Trần-gian thế-cuộc hao ṃn,
Xác
thân tiều-tụy bởi con mê đời.
Nay tường cơ Đạo Thầy
Trời,
Là
cơ siêu-thoát cứu đời trầm-luân.
Con ôi! Nam nữ khâm tuân,
Lời
Thầy chỉ giáo, khá vưng lịnh truyền.
Mới là đúng phận tṛ Tiên,
Mới
là đắc-vị hồi-nguyên hưởng nhàn.
NGỌC-HOÀNG
THƯỢNG-ĐẾ |