107.-
TÁNH MẠNG SONG TU
CAO
như Kim-Khuyết: chỗ Thầy ngồi,
ĐÀI
tại tâm con: ấy vị ngôi,
GIÁO
lư toàn chơn, con cố học,
CHỦ
trương chí-thiện, trẻ năng giồi;
KHAI
minh chánh-giáo tan mờ ám,
ĐẠO
hóa nhơn-sanh hết bại tồi,
TAM-Giáo,
Ngũ-Chi Thầy thống-nhứt,
KỲ
truyền hạnh-ngộ phục qui hồi.
QUI
hồi cựu-vị bổn-căn nguyên,
NGUYÊN
thỉ các con tại thượng-thiên,
NHƠN
vật muôn loài đồng nhứt lư,
LOẠI
h́nh vạn hữu tánh không riêng;
HIỆP
liên đoàn-kết như xâu chuỗi,
NHỨT
điểm biến thành vũ-trụ kiền,
CHƠN
lư của Thầy là tuyệt-đối,
TRUYỀN
miên vô tận diệu-linh huyền.
Những sự vật trên thế-gian nầy
đều ẩn-tàng một lư thiên-nhiên.
Bổn-phận các con xuống trần nầy, dù
Đạo hay đời cũng đều tầm
học những lư ấy trong muôn loài vạn
vật.
Bởi vậy, nền khoa-học văn-minh
nhờ tầm lư trong những sự vật mà phát-minh
được những đồ văn-minh
vật-chất hiện nay đó! C̣n các con trong nhà
tôn-giáo cũng phải tầm lư trong sự vật
để tu học đúng theo câu “Cách vật
trí tri” của Khổng-Thánh đă dạy các
con trong nhân-loại từ ngàn xưa đó!
Cách-vật nghĩa là tầm ṭi,
kinh-nghiệm trong sự vật đến chỗ
tột lư, khỏi sự nghi-hoặc nữa.
Muốn cách-vật th́ phải trí-tri.
Trí là trí-thức bên ngoài ở sự
học tập trong các sự vật để
hiểu biết mở-mang. C̣n tri là
tri-thức về phần nội tâm, phải
nhờ sự yên-tịnh lẳng-lặng mới phát
huệ, tự hiểu hết lư thiên-nhiên
huyền-diệu ấy.
Bởi thế, trong những đạo-thể
hữu h́nh, Thầy xấp-bày trước mắt
các con. Trong tôn-giáo của Thầy như là h́nh-thể
tam đài; trong mỗi đài bề nghi-thức khác
nhau, đều ẩn vào một lư Đạo cao-siêu.
Phận các con tu học cần phải t́m
hiểu những lư ấy để thực hành.
Trong Bát-Quái-Đài, nơi Thiên-Bàn, các con
phải tầm lư để học trong sự
vật trên ấy, coi tại sao phải thờ
quả càn-khôn? Tại sao Thiên-Bàn có năm
cấp? Đông b́nh? Tây quả? Tả dương?
Hữu âm? Tại sao cúng bông, trà, rượu? cùng
thắp năm cây hương?
Những lư ấy con cần phải đạt
hiểu để thấu đến chơn-lư vô-vi
chơn-đạo đó các con! V́ rằng, về
đạo-thể, như Tân-Luật, Pháp-Chánh-Truyền
cùng tất cả nghi-thức hữu h́nh để
các con dùng trí-thức thi-hành phận-sự bồi
công lập đức.
C̣n về chơn-đạo vô-vi là để
các con lập vị thành ngôi. Bởi vậy, các
con chỉ tu theo bề thể-đạo hữu-h́nh
th́ con chỉ được phước đức
mà thôi. Muốn đạt đến chỗ vị
ngôi th́ phải tu về chơn-đạo vô-vi.
V́ thế, Thầy hằng khuyên các con trên
đường Đạo luôn luôn phải song tu
mới hoàn-toàn đến chỗ tuyệt-khổ
đại-đồng là mức tuyệt-vời
của nền chơn-đạo vô-vi của
Thầy đó mỗi trẻ!
Đạo-thể
hữu-h́nh con lập công,
Vô-vi
Chơn-Đạo mới tṛn xong,
Vị
ngôi phản bổn ngày tṛn phận,
Đắc
phẩm Phật, Tiên hưởng phước
hồng;
Thầy
đă cạn bày trong lư sự,
Con
cần hiểu biết thực-hành xong,
Tương-quan
hai lẽ cần lo đủ,
Kết-quả
tương-lai tuyệt-khổ đồng.
NGỌC-HOÀNG
THƯỢNG-ĐẾ |