93.-
NÊN TRỌNG GIẤY CHỮ
Chín
mươi lăm kiếp xuống trần-hoàn,
Khắp
nước hoàn-cầu được mở mang,
Văn-tự,
ngôn-từ phân định rơ,
Hoàn-toàn
sứ-mạng của Trời ban.
Vậy nơi đàn có ai biết chăng? –
Khá bạch để nghiệm lư.
Vậy câu Kinh: “Cửu thập ngũ
hồi, tự lôi trữ bính” là của ai?
Chư môn-đệ nào biết lẽ
huyền-vi ấy? – Chính Thánh-Sư lănh
sứ-mạng thiêng-liêng khai-hóa văn-tự trên
khắp nước trên địa-cầu này.
Bởi thế, chẳng những Hán-tự, chư
môn-đệ kính trọng mà thôi, chí những
chữ nào trên mặt địa-cầu này cũng
là do Thánh-Sư hóa kiếp để chỉ giáo
mở mang dân trí.
Bởi thế, người biết tu hành
cần phải trọng giấy chữ, bất
cứ là chữ nước nào, không nên làm
những điều ô-uế trong chữ mà phạm
tội, đến những kiếp sau khó mà thông-minh
trí-huệ được.
|