91.-
SỬ ĐẠO LƯU TRUYỀN
Cơ Đạo Thầy lưu-truyền mãi mãi
đến thất ức dư niên, bổn-phận
chư đệ muội là tay thế Thiên hành hóa,
được lãnh nhiệm vụ trong Hội-Thánh
thật là trọng-trách vô cùng.
Hiện thời, thì chư đệ muội
coi vai tuồng ấy là không quan-trọng chi, nhưng
rồi đây, sau một đôi mươi năm
nữa, đoàn hậu-tấn tôn-trọng kính
phục chư đệ muội như là bậc Thánh,
Tiên tại trần.
Bởi vậy, với cơ Đạo, không
phải chỉ lo trong một đời của chư
đệ muội rồi hết, cứ mãi mãi
tiếp tục, tre tàn măng mọc. Cũng như
những bực tiền-bối trước kia,
một lớp đã qui-vị rồi hết đó!
Tới phiên chư đệ muội hiện
giờ lãnh trách-nhiệm đây, thì ngày kia lần
lần cũng qui-hồi, đoàn hậu-tấn
tiến lên.
Đã đành rằng Đạo sẽ thành,
vinh-quang rực-rỡ trên sự cứu thế
lập đời, hòa-bình nhơn-loại, chừng
ấy Đạo càng biết bao nhiêu sự
lo-liệu xây đắp đầy đủ hơn
nữa, thì với nhiệm-vụ, chư đệ
muội chớ coi là thường.
Rất hữu phước vô cùng mới
được lãnh Thiên-chức ấy! Nên hôm nay Lão
chỉ dạy về cơ Đạo để lưu-truyền
sự vĩnh viễn về tương lai, thì Lão
sắc-lịnh cho chức-sắc lưỡng đài,
lưỡng phái, từ cấp Phối-Sư, đó
là chức-sắc của Hội-Thánh Cửu-Trùng-Đài.
Bên Hiệp-Thiên-Đài, phần đối-phẩm
ngang Phối-Sư là từ Thập-Nhị
Bảo-Quân trở lên, mỗi mỗi chư đệ
muội phải làm một lược-sử, ghi rõ
rệt đời hành-đạo cùng lai-lịch như
thế nào, được để vào
Cổ-Viện Tàng-Thơ lưu-truyền mãi mãi, cùng
để lại nơi gia-đình một quyển
gọi là cuốn Gia-Phả. Sau này cháu chít của
chư đệ muội cũng lấy làm hãnh
diện được ông cha mình là bực
tiền-bối của Đại-Đạo,
với những công-trình, công-quả, công-phu gian
lao khổ cực, nhắc nhở lại cõi lòng cháu
chít biết hướng theo trên đường
Đại-Đạo. Như thế mới gọi
là Đạo Dòng.
Lược-sử
mỗi hiền phải chép ghi,
Ghi
cho rành-mạch những thời-kỳ,
Công-trình,
công-quả, công-phu tạo,
Truyền
tử lưu tôn được rõ thì;
Để
lại một đời gương sáng lạng,
Tàng-Thơ
Cổ-Viện chép rành y,
Một
đời hành-đạo lưu thiên-cổ,
Đệ
muội chí tâm, chớ nệ gì.
LÝ
ĐẠI-TIÊN TRƯỞNG |