84.- TU THÂN TU KHẨU
Nầy chư môn-đệ nữ nam,
Muốn
làm Tiên Thánh, trước làm hiền-nhân.
Hiền-nhân trong sự tu thân,
Tu
thân là sửa thân tâm trọn lành.
Trọn lành nhờ biết lưu thanh,
Lưu
thanh khử trược sáng danh người
hiền.
Nước trong nhờ bởi lóng phèn,
Người
lành nhờ biết tu rèn thân tâm.
Đời ta sao khỏi lạc lầm,
Muốn
cầu tiến bộ phải chăm sửa ḿnh.
Trước là tự xét lỗi ḿnh,
Sau
cầu viện bạn phê-b́nh giúp cho.
Qua sông nhờ chiếc nhă đ̣,
Tu
hành nhờ bạn dặn-ḍ giới-trai.
Tự ḿnh biết lỗi là hay,
Được
người chỉ lỗi càng hay bội phần.
Biết nghe dư-luận nhân-dân,
Để
mà phục-thiện th́ thân vẹn toàn.
Nhứt là tu khẩu cần toan,
Nhứt
ngôn khả dĩ hưng bang rơ ràng.
Nhứt ngôn khả dĩ tán bang,
Cũng
trong lời nói hư nên hai đàng.
Chim khôn kêu tiếng rảnh-rang,
Người
khôn nói tiếng dịu-dàng mới khôn.
Làm người phải biết cẩn ngôn,
Giữ
ǵn lời nói cho ôn, cho ḥa.
Nói vừa ư khắp người ta,
Nói
gầy thiện-cảm gần xa yêu v́.
Nói lời chân-thật gắn-ghi,
Nói
lời hữu-ích nhu-ḿ dễ thương.
Nói lời nhỏ-nhẹ khiêm-nhường,
Nói
lời đạo-lư đường-đường
chánh chơn.
Bỏ những lời nói thiệt hơn,
Bỏ
lời vọng ngữ xảo ngôn hỗn-hào.
Bỏ lời tranh luận thấp cao,
Bỏ
lời câu móc điêu-ngoa chẳng lành.
Bỏ lời thêm bớt nói hành,
Bỏ
lời khiêu-khích khỏi sanh sự buồn.
Bỏ lời xấc-xược ngông-cuồng,
Bỏ
lời đă-kích khỏi tuồng thị-phi.
Bỏ lời đấu khẩu vân-vi,
Bỏ
lời căi-vă, tránh th́ hơn thua.
Lời nói chẳng tốn tiền mua,
Lựa
lời mà nói cho vừa ḷng nhau.
Muốn nói, phải nghĩ trước sau,
Bảy
lần uốn lưỡi mà trau lấy lời.
Làm người sống ở trên đời,
Nên
hư cũng tại nơi lời nói ra.
Muốn cho yên nước, lợi nhà,
Nói
th́ cho đúng, thôi thà làm thinh.
Một bài, Thánh dạy đinh ninh,
Môn-đệ
soi rọi tự ḿnh sửa trau.
VĂN-TUYÊN KHỔNG-THÁNH |