65.-
TÂM THIỆN
Đối với các con đă biết Đạo
rồi, tức là các con biết rơ thế nào là chơn-chánh,
đạo-đức. –
Con thốt lời cho chơn chánh, tư-tưởng
th́ phải thiện, lư-trí con phải thiện,
dầu con không hành thiện cũng trở gần nên
thiện.
Trái lại, lời thốt con quấy, tư-tưởng
con sai, lư-trí con đầy tham-vọng, mặc
dầu con không hành-động sai, nhưng con cũng
gần hố sa-đọa tội lỗi. Mặc
dầu con biết Đạo, chớ ở
thế-gian chẳng biết bao nhiêu người lương-thiện
hơn con, và cũng tác thành ngôi vị.
Con vững chí tu thân sẽ đắc thành ngôi
vị, nhưng các con biết Đạo mà buông trôi,
quên lăng việc Đạo, Thầy rất thương
thay! Nhưng luật chí công bao giờ cũng không
thiên vị con nào, nếu tṛn công-quả sẽ
đắc, bằng không th́ phải trở lại
kiếp xưa mà thôi.
Đối với sự sống của các con
phải là thiện. Nếu tất cả các con
đều là thiện, lan rộng đến ngoài xă-hội,
th́ trần-gian trở nên Thiên-Đàng
Cực-Lạc vậy.
Đối với người lương-thiện,
dầu làm một việc đạo-đức nhơn-nghỉa
khó đến đâu, hay chết đi chăng
nữa, cũng vẫn thực hành ư định. C̣n
con không có tâm chí, việc dầu nhỏ nhen có ích
muôn loài, con cũng vẫn không làm.
Người có tâm trí nhơn nghĩa đạo-đức
không ham bề vật-chất, mà chỉ phủ
nhận điều thiện để độ người
nên thiện, sự chết của con phải là
đúng chỗ không? Gặp
việc nhơn-nghĩa mà cố lánh th́ uổng
lắm các con!
|