59.-
HÀNH TR̉N THÁNH VỊ
Tất cả nhân-loại trên thế-giới
hiện giờ đang sống trong cảnh
phập-phồng lo sợ tai nạn đến
bất ngờ, v́ thấy rơ ra là đời
mạt-kiếp, thế cùng.
V́ vậy, ai ai cũng hy vọng mong mỏi có
Thánh-Nhân ra đời để cứu văn t́nh
thế, đem hạnh-phúc thật sự cho nhân-loại.
Cười! Thánh-Sư cũng đáng khen
thiện-ư chung trong phần nhân-loại đạo-đức
ấy lắm, nhưng đó sẽ không hoàn-toàn
kết thành như ư-nguyện được! - Chư
môn-đệ có thấy chăng?
Đời hành-đạo của Thánh-Sư trên
mấy chục năm trường trong thời
lục quốc phân tranh, Thánh-Sư cũng chí
quyết đem nhân-nghĩa ra phổ-biến, gieo
truyền cho thiên-hạ ảnh-hưởng; thế
mà bực vua chúa đến chư hầu cùng các
quan-lại có ai mà hưởng ứng? - V́ sợ
Thánh-Sư có tài rồi cướp quyền cùng
đoạt danh lợi. V́ thế, mà đời hành-đạo
của Thánh-Sư biết bao giai đoạn gian-lao,
khổ-sở.
Nếu trong thời kỳ này mà Thánh-Sư tái
thế xuống một lần nữa bằng xác thân
cũng khó đem giáo-lư mà phục-thiện cho
những tay lănh-đạo đầy tham-vọng
danh lợi, th́ có thế nào cứu văn nhân-loại
được!
Lại nữa, chư môn-đệ hy-vọng
có một Thánh-Nhân đầy đủ quyền
lực thiêng-liêng, dùng phép lạ để cứu
văn vạn quốc khuất phục. Dưới
quyền lực của vị Thánh-Nhân tài phép
ấy th́ cũng chỉ một thời gian bá niên
là cao, rồi xác thịt này cũng hườn
về cát bụi, th́ mầm ác nghiệt tham
vọng danh lợi kia cũng nẩy nở hườn
phục trở lại, th́ nào có bền vững
quả địa-cầu này đâu!
Bởi Đức Thượng-Đế là Cha lành
của nhân-loại, đầy đủ toàn tri, toàn
năng, thông suốt cả quá-khứ,
hiện-tại, cùng vị-lai, mới mở Đại-Đạo
Tam-Kỳ Phổ-Độ, dùng huyền diệu cơ
bút giáo hóa nhơn-sanh cho trở nên bực Hiền
Thánh tại thế này.
Chư môn-đệ ngày hôm nay đă rơ
lắm, Đức Thượng-Đế đă ban phong
chư môn-đệ vào bảng Thánh, ấy là chư
môn-đệ lănh mạng Thánh-Nhân tại
thế-trần nầy đó.
Thật chư môn-đệ hữu phước
quá, đối với Thánh-Sư hành-đạo
suốt cả đời, đến chết thiên-hạ
mới tôn là Chí-Thánh, rồi mới được
Thượng-Đế ban ân cho.
C̣n đối với chư môn-đệ
hiện nay, việc làm chưa hoàn-toàn nên bực
Thánh mà được Đức Thượng-Đế
ban trước cho danh Thánh, lại được hân
hạnh phần đời cũng tôn sùng luôn,
ấy là hữu phước lắm.
Vậy chư môn-đệ rán cố-gắng
tu học để thực hành cho đúng với
sứ mạng của Thánh-Nhân tại trần.
Vậy từ đây, mỗi môn-đệ
đă thọ phong vào bảng Thánh, đă có cơ
hội đủ phương tiện để
tạo vị lập ngôi Thánh-Nhân tại trần
nầy.
Sự đời chẳng khác ḍng
thủy-triều, khi lớn lúc ṛng, khi trong lúc
đục, khi nổi ba-đào lúc yên-lặng như
tờ. Chư môn-đệ chẳng khác nào
những tay thủy-thủ đang chèo thuyền Bát-Nhă
trên ḍng thủy-triều để vớt những
khách trần hồi đầu nhô lên khỏi nước
kêu cứu, th́ chư môn-đệ có
phận-sự cứu vớt lên thuyền, rồi
phải đủ tài đức đảm
đương tay lái, dây lèo để tiến vào
bờ giác-ngạn đến bến vinh-quang.
Ấy là chư môn-đệ đă hành tṛn Thánh-vị
vậy!
Thánh-Sư
bày tỏ khá t́m suy,
Kinh-nghiệm
đường tu đúng hợp th́,
Giáo-lư
thật-hành theo chánh-pháp,
Chơn-truyền
giữ đúng những điều-qui.
Ḥa-đồng
nhân-loại chung tâm hợp,
Hiệp
cả đó đây các phái chi,
Hiểu
rơ mầu vi cơ Tạo-Hóa,
Ấy
là đạt được máy tiên-tri.
VĂN-TUYÊN KHỔNG-THÁNH |