55.-
T̀NH THIÊNG LIÊNG VÀ T̀NH NHÂN LOẠI
T́nh thiêng-liêng của Thầy với trẻ,
Mối liên-quan Thượng-Đế sớt
chia,
Cho con xuống thế tách ĺa,
Để
mà tiến hóa rồi về ngôi xưa.
T́nh thiêng-liêng con tua khắn-khít,
T́nh thiện-cảm siết chặt với
nhau,
Thương yêu một dạ, một màu,
T́nh
huynh, nghĩa đệ, chớ xao-lăng ḷng.
T́nh nhân-loại cũng đồng một
khối,
Rán thương nhau, cứu rỗi cùng nhau,
Con ôi! cuộc thế khổ đau,
Rán
mà d́u-dắt đồng-bào nhứt tâm.
Thầy dạy trẻ canh thâm nhắc-nhỡ,
Cho mỗi con ghi nhớ lời Thầy,
Cùng chung lo liệu hiệp vầy,
Dắt
d́u khỏi cảnh đọa đày biển mê.
T́nh thân-ái chung về một mối,
Con nhứt tâm sớm tối ân-cần,
Dạy nhau kết chặt tương-thân,
Một
niềm tương-ái ân-cần giúp nhau.
Rồi dạy rơ lời trau đạo-lư,
Cho thấm-nhuần những ư của Thầy,
Dạy con liên-hiệp chung dây,
Dung-ḥa
t́nh lư từ đây sẽ thành.
NGỌC-HOÀNG
THƯỢNG-ĐẾ |