51.-
THIỆN ÁC
Gạo
thơm, các con không bao giờ đổi lúa
sầy, gạo ẩm. Của thiện không bao
giờ đổi của ác mặc dầu của
ác dẫy đầy.
Ly nước đục, bát nước trong:
ly nước đục các con không bao giờ
ẩm, bát nước trong con lại dùng.
Sự thiện các con hành, ác không bao giờ hành.
Ly nước đục, bát nước trong đổ
ra rồi gọi là ly không, bát không. Người
chết rồi cũng phủi tay không.
Nhưng con ôi! Hăy nh́n kỹ trong bát nước,
ly nước kia đổ ra rồi mà các con có
thấy ǵ trong bát, trong ly không? - Hẳn là không
thấy, đó là không-khí đông đặc trong
ly, trong bát, và cặn bă dẫy tràn trong bát, trong
ly.
Các con thấy người chết rồi, c̣n
thấy điểm ǵ chăng? - Đó là những
điều tội phước quanh măi linh-hồn
con. Sự tội ác dẫy đầy bên con mà con
nào có rơ!
Kẻ ác tự trọng lấy
vật-chất tức là bản thân. Người
thiện chỉ mong kết quả ở
tinh-thần. Tinh-thần thanh-bai mới đặng
trọng, vật-chất dù muôn ngh́n mà của
ấy nhơ-nhuốc chẳng khác nào
ảo-ảnh tan đi mà thôi.
Con thử nh́n đá kia vẫn cứng, núi
nọ vẫn cao, biển rộng mênh-mông, sông dài
diệu viễn nhưng thua tất cả tội
lỗi của kẻ ác bạo.
Các con ôi! Sự thiện mới là đáng
trọng. Vậy con hăy làm tṛn bổn-phận con,
phận con là hành thiện cho rồi đi, hành
thiện cho đúng đi, th́ sự thành kia
hiển nhiên trở nên mà thôi.
Miếng ruộng kia cày bừa chưa? -
Cỏ dẫy tràn mà gieo giống, th́ giống
ấy làm sao lên đặng đó các con?
Thầy đem con đường chơn-thiện
là chơn-truyền duy-nhứt từ cổ chí kim
để cho các con hành cho đúng nếu các con
mong muốn kết thành sớm đó con!
NGỌC-HOÀNG THƯỢNG-ĐẾ |