41.-
TU THÂN GIÚP ĐỜI
Hăy nhớ ḷng, thân sanh quan trọng,
Thân của ḿnh để sống giúp đời,
Thân này vốn của Cha-Trời,
Thân
này c̣n mất, nhớ lời Thánh-Sư.
Nếu quên thân cũng như Vua Kiệt,
Nhớ thân này đă biết đường
tu,
Thân này thoát khỏi ngục tù,
Tứ
tường, đổ bát, hoang du đâu c̣n.
Thân này vốn là con Thượng-Đế,
Thân trọn lành hầu để làm gương,
Thân tu giữ vững lập trường,
Thân
này hữu dụng trên đường độ nhơn.
Thân đạo-đức chi sờn khổ
nhọc,
Thân biết tu phải học điều lành,
Thân này giúp ích nhơn-sanh,
Thân
này đạo-đức trọn lành mới nên.
Thân phàm xác phải bền trau sửa,
Thân tu hành bữa bữa cần trau,
Cho ra vẻ Đạo làu-làu,
Đạo-đức
thuần-túy một màu soi gương.
Thân như vậy lập trường mới
vững,
Thân hoàn toàn hưởng ứng Đạo-Trời,
Ngoài trong cho được rạng ngời,
Nhuộm
màu đạo-đức soi đời làm gương.
Nếu thân cứ theo đường
vật-chất,
Nếu thân ḿnh chồng-chất lợi danh,
Th́ thân phải chịu khổ đành,
Nặng
nề ác trược, khó thành thân tu.
Nếu để thân lấp-lu bụi thế,
Nếu thân này c̣n để bợn nhơ,
Th́ thân ắt hoại đến giờ,
Quên
thân, quên phận để lơ-lăng ḷng.
Nay Thánh-Sư đục trong dạy rơ,
Chư môn-đệ gắn-bó nhớ ḷng,
Tu là lóng đục thành trong,
Đạo
đời khác vẽ tṛn xong mới là.
Thân tu th́ đâu mà ḷe-loẹt,
Giữ phận tu chỉ biết thực-hành,
Đúng theo đường lối Đạo
lành,
Sửa
trau ra vẽ chơn thành người tu.
Lập bảng vàng thiên-thu mới rạng,
Bề h́nh-thức cho đáng người tu,
Đừng ḷng ham muốn phù-du,
Lợi
danh vật-chất ngục tù phải mang.
Thuở xưa kia đạo-tràng của Thánh,
Các môn-đồ đức hạnh chu toàn,
Từ bề h́nh-thức đoan-trang,
Đến
trong tâm nội hoàn-toàn đạo nhơn.
Trong tam thiên thiệt hơn chọn lọc,
Thất thập nhị quyết học thành nhơn,
Ấy là hiền-triết, thánh-nhơn,
Để
soi gương thế hạ-nguơn rơ tường.
Thánh-Sư đă bày tường hư
thiệt,
Cho môn-đệ hiểu biết đành rành,
Từ đây h́nh-thức tu hành,
Phải
cho đúng phép rạng danh sĩ hiền.
VĂN-TUYÊN
KHỔNG-THÁNH |