33.-
TU TINH TẤN
Quyết chí tu cần âu tinh-tấn,
Hằng ngày lo cố-gắng giồi-trau,
Tánh tâm cho được sáng làu,
Nên
trang đạo-đức một màu thuần-lương.
Người quân-tử lập trường cho
vững,
Bực trượng-phu hưởng ứng thiêng-liêng,
Rơ tường cơ Đạo
diệu-huyền,
Rơ
tường thế-sự kim-tiền chẳng lâu.
Biết lư Đạo ḷng âu tin tưởng,
Rán thực-hành ảnh-hưởng tương-lai,
Nên trang hiền-triết râu mày,
Nên
trang đạo-đức Cao-Đài kỳ ba.
Hữu duyên gặp Đạo nhà khai mở,
Nắm mối giềng phổ-độ năm
châu,
Đáng trang đạo-đức buổi
đầu,
Là
trang hướng-đạo năm châu d́u đường.
Xem kim cổ rơ tường sự tích,
Bực hiền-nhân ẩn-tích mai danh,
Để lo tu-luyện Đạo lành,
Để
lo tu chỉnh thân sanh hoàn toàn.
Kiếp làm người cần toan đạo-đức,
Chớ mê đời chẳng thật chi đâu,
Lợi danh ân-ái cơ-cầu,
Những
điều khốn-khổ thảm-sầu chớ
mang.
Người trí-thức lo toan đường
Đạo,
Kẻ hiểu đời rán tạo nền nhân,
Vững-vàng hai chữ tinh-thần,
Trau-giồi
đạo-hạnh thân tâm trọn lành.
Mới rạng-rỡ nên danh tại thế,
Đáng nên người phổ-tế nhân-loài,
Hạ-nguơn nay đă đến ngày,
Tiêu
vong nạn khổ ách-tai dập dồn.
Chỉ cơ Đạo bảo tồn sự
sống,
Đạo ấy là dù lộng che thân,
Người không đạo-đức ở
trần,
Gặp
cơn nắng lửa khó phần chở che.
Biết lo xa kiêng dè tai khổ,
Được an toàn đến chỗ thanh-b́nh,
Rán mà ǵn giữ đức tin,
Có
Trời, có Phật cứu ḿnh buổi nguy.
Nhưng phải rán tu-tŕ trọn phận,
Hạnh-đức cao tinh-tấn đường
tu,
Mới là thoát khỏi ngục tù,
Qua
cơn đen tối mịt-mù gió giông.
Nay Thánh-Sư ân hồng ban bố,
Cho nữ nam tŕnh độ tiến lên,
Tâm linh giữ vững chí bền,
Lo
tṛn trách nhiệm Ơn-Trên ban truyền.
Th́ sẽ được thiêng-liêng
hộ-hựu,
Được an toàn cảnh khổ đến
nơi,
Nữ nam ghi dạ chạm lời,
Ngày
đêm tinh-tấn Đạo-Trời thành nên.
VĂN-TUYÊN
KHỔNG-THÁNH |