18.-
GIÁC THẾ
HUỲNH
kim phân chất rơ vàng thau,
MI
thấy trắng đen rơ khác màu,
ĐỒNG
Đạo nhơn-t́nh không hiệp ư,
TỬ
quân khác tánh tiểu-nhơn nào.
Ngoài
đời xét thử ai quân-tử?
Trong
Đạo t́m coi mấy kiệt-hào?
Tâm
địa chí chơn thành ư chánh,
Dù
cho đến chết dạ không nao.
Không
nao v́ bởi kiếp làm người,
Sống
thác ai rằng hẹn mấy mươi,
Thấy
đó thoạt liền tan mất đó,
Thở
ra chưa ắt thở vô rồi.
Biết
thời, chí quyết đường tu tiến,
Hiểu
thế, kiên gan cội phúc bồi,
“Triêu
văn Đạo tịch qui khả hỉ”,
Nào
màng vật chất lợi danh đời.
Lợi
danh đời tạm hưởng bao lâu?
Sự
thật t́m trong lư Đạo-mầu,
Gió
tự nơi nào bay thổi đến?
Mây
tan rồi hiệp lại về đâu?
Trí
phàm ngộ nhận điều nông cạn,
Ư
Thánh tiềm-tàng rơ lư sâu,
Thành
đạt nhờ tâm bền nhẫn nại,
Suy
tầm kinh điển, nghiệm từ câu.
Từ
câu triết-lư Thánh, Hiền, Nhơn,
Hạnh
ngộ Cao-Đài buổi Hạ-Nguơn,
Hữu
phước nhờ Thầy ban đại-xá,
Vô
phần bị quỷ kéo tŕ chơn.
Kềm
ḷng b́nh tĩnh cơn giông tố,
Dằn
tánh bương chơn thoát khổ hờn,
Nầy
hỡi sĩ-tu: ngôn, hạnh cẩn,
Thời
kỳ chuyển hóa đă lai huờn.
HUỲNH-MI
ĐỒNG-TỬ |