05.-
XUÂN ĐẠO-ĐỨC
KIM-ái
cùng nhau đến đại-đồng,
VIẾT
đề Đại-Đạo Chủ-Nhơn-Ông,
CAO
phân chia thấp đành chia dạ,
ĐÀI
các sang hèn chịu rẽ ḷng;
Khai
nẻo Ngũ-Chi nay nhứt bổn,
Mở
đường Tam-Giáo cũng về tông,
Tam
nhành năm cội qui y một,
Kỳ
chót cứu con tỉnh giấc nồng.
Nầy các con! Các con thấy chưa? – V́
vật chất kim tiền mà loài người quên
t́nh cốt nhục, nồi da xáo thịt lẫn
nhau, đến đồng-bào, đồng-loại
cũng quên, và gây nên cuộc hỗn loạn
tang-thương biến đổi.
Con người không suy lư: “Vạn vật
với ta cùng sống, cùng một thể; Trời
Đất với ta cùng vạn vật đồng
sống”.
Con người quên lấy cái đức
trọng của Trời Đất vạn loài là
sự sống để bảo vệ sự
sống c̣n, để bảo vệ cùng một
thể với nhau ấy là bảo vệ t́nh thương
yêu trọn vẹn.
Các con có thương yêu lẫn nhau, các con
khỏi sợ ai ám hại con và tự nhiên an-nhàn
thanh-thoảng. Con hưởng một cuộc đời
thanh-khiết vui tươi ở ḷng con.
Nếu con không thật thương yêu
lẫn nhau, hẳn là con sợ người ám
hại và con cảm thấy héo-hắt tâm trung.
Chừng ấy, Xuân không đến với ḷng
con nữa, v́ Xuân trần-ai chỉ là một
cảnh Xuân tiêu diệt, tái lai măi măi rồi
chồng chất đầy dẫy trên con người
những nỗi buồn vui tủi nhục!
Nếu các con biết thưởng thức
một mùa Xuân bất diệt thanh-tao, ấy là Xuân
thương yêu, Xuân đạo-đức chơn
chánh. V́ cảnh Xuân ấy làm tươi-tắn
tâm con và làm cho con trở nên thuần-lương
đạo-đức.
Trái lại, Xuân tiêu diệt là Xuân
trần-ai, làm mỏn ḷng con, năm tháng làm
cằn cỗi mái tóc xanh, để rồi chôn
mảnh thân xuống đám mồ hoang-lạnh.
Con muốn hưởng cảnh Xuân bất
diệt, Xuân đạo-đức, con hăy mở cánh
cửa từ-bi quảng-đại, rước người
đến cùng hưởng mùi thiền, cùng vui, cùng
khổ, cùng sống, cùng chết. Đó mới
thấy một cảnh Xuân rực-rỡ tại tâm
con.
Bằng trái lại, hưởng cảnh Xuân
trần-ai, thật là vô vị, không ích vào đâu.
Đến cảnh Xuân rồi con chỉ lo
những điều linh-đ́nh tế lễ
Thầy Mẹ, Tổ-Tông. Những tưởng
điều đó, con thay vào những việc
đạo-đức tu hành, đồng hưởng
một cảnh Xuân đạo-đức, Xuân
bất diệt để ghi măi tâm con.
Con nh́n xa, nếu xă-hội độc ác,
bạo tàn, th́ con người độc ác,
bạo tàn. Xă-hội thuần lương đạo-đức,
th́ con người thuần-lương
mỹ-tục.
Nhưng cũng do một phần tạp
nhiễm của mỗi con, điều hay lẽ
dỡ trở thành người tốt, kẻ
xấu.
Với buổi Tam Kỳ nầy, Thầy nêu
bảng THƯƠNG-YÊU để các con
đều nh́n nhận một Cha, không phân màu
da sắc tóc, không phân năm châu bốn biển.
Con nào biết dùng nó, th́ nó sẽ trở thành
một bể thuốc linh-đơn. Con nào không
biết dùng nó, nó sẽ trở thành độc dược,
hay hỏa-diệm-sơn.
Vậy các con cố-gắng thêm sự hành
đạo, sự tu thân, kết chặt t́nh thương
yêu thật sự để an hưởng mùa Xuân
đạo-đức vui tươi.
|