Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

11.- HĂY LÀM SÁNG LẠI TÂM LINH

Chí Thiện Đàn (Minh Đức Nho Giáo) VĨNH B̀NH, Tuất thời, 26 tháng 8 Nhâm Tư (3-10-1972)

____________

Ngâm:

       HIỆP ḥa nhơn loại đông tây,

THIÊN thời địa lợi tam tài cộng thông.

       ĐẠI bi, đại nguyện, đại đồng,

ĐẾ vương chi đạo ân hồng cả chan.

       QUAN san hề bước quan san,

THÁNH nho hiền sĩ mở đường hóa dân.

       ĐẾ cung quản nhứt tâm thân,

QUÂN thần tương đắc, quan dân tương ḥa.

 

      HIỆP-THIÊN ĐẠI-ĐẾ QUAN-THÁNH ĐẾ-QUÂN, Lăo đại hỉ chư Thiên-mạng hướng đạo, mừng chư hiền đệ hiền muội đàn trung.

      Thể theo tôn ư của Đức Văn-Tuyên Khổng-Thánh, Lăo Đế Quân giáng đàn giờ này trong ngày kỷ niệm một vị Sư-Biểu Thánh Đạo trong hàng Tam Giáo.

      Ban ơn đàn trung an tọa.

      Này chư hiền đệ, hiền muội! Cuộc hội ngộ nơi đây dù chư hiền là người trong các phái Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ, dù là chư hiền trong tôn giáo của các Đấng trọn lành từ xưa tới nay, dù chư hiền là một tổ chức tín ngưỡng có tính cách bảo tồn truyền thống văn hóa đạo đức, hay dù chư hiền là người của một người trong xă hội hiện nay, điều mà Lăo muốn tŕnh bày là Minh-Đức trong con người Đại-Đạo.

      Thiết tưởng hầu hết đều cần lănh hội để sống cho chính ḿnh, cho chính xă hội thế nhân hay tôn giáo ḿnh được tṛn đầy ư nghĩa.

Thi:

Đức sáng từ lâu đă nhạt mờ,

Khiến không c̣n biết thực hay mơ,

Để bao tang tóc gây thương hải,

Mà dốc tâm tư những đợi chờ.

Hựu:

Chờ đợi ngày mai lố ánh hồng,

Con thuyền cứu rỗi vượt ḍng sông,

Đem về bỉ ngạn chân thường đó,

Mới toại b́nh sanh một tấm ḷng.

 

      Hỡi chư hiền đệ hiền muội! Trước khi nh́n rơ hơn về Minh-Đức, cũng nên có một cái nh́n sơ qua về Đại-Đạo, hơn nữa con người Đại-Đạo. Đă biết Đạo là cái ǵ bất khả ngôn khả thuyết, nhưng nó hiện hữu mọi nơi, mọi thời mà mang cho quần sinh một sức sống miên trường không hư mất từ đời này sang đời nọ, từ nơi này sang nơi khác, để thị hiện cái đức sinh tồn của Tạo-Hóa bằng t́nh thương Thượng-Đế, bằng sự hỗ tương lẫn nhau trong cơ sinh tồn dưỡng dục và tiến hóa.

      Nói một cách khác, nơi đâu cũng có Đạo. Lớn th́ như vũ trụ, nhỏ th́ như hạt vi trần nguyên tử, không phân chia, không ngăn cách, không bảo thủ, không cố định đến nỗi cứng ngắt cô đọng một chiều. Như vậy tính chất Đạo ấy được phổ vào con người giác ngộ hay con người đă chịu nhận ḿnh là tín đồ trong cái Đạo lớn ấy, và người tu theo Đại-Đạo không phải chỉ mang mặc một h́nh thức, một danh từ cao siêu vô hồn ấy thôi. C̣n phải nhờ những cố gắng tu tập hành đạo để cái Minh-Đức hay cái đức sáng trong con người được luôn luôn sáng suốt để soi đường dẫn lối cho ḿnh, cho thiên hạ.

      Đó là điều kiện tất yếu phải có của người tự nhận là tín đồ Đại-Đạo.

      Chư hiền đệ hiền muội ôi! Đă hằng bao thế kỷ rồi, hằng bao tiếng gọi của t́nh thương khắp cả rồi, đều đă chưa đem lại cho dân tộc này, cho nhân loại này một đời sống hoàn toàn hạnh phúc.

      Sự t́nh ấy không có ǵ khó hiểu cả. Tất cả do con người chưa làm sáng được cái đức sáng của ḿnh và chưa qui nhứt được tâm linh cân năo của ḿnh, để nó mờ mờ mịt mịt, lâu đời hóa ra sa đọa từ ư thức, từ việc làm sai lẽ đạo mà ḿnh lại tưởng là đúng. Thế rồi bởi những cái đúng sai biệt của từng người va chạm nhau thành một cuộc đời hỗn loạn, thành một bản ḥa tấu lộn xộn sai cung lỗi nhịp. Cho nên, điều quan trọng của người sứ mạng, của người ư thức được sự mất c̣n của tinh thần nhân loại là việc làm sáng lại cái tâm linh, cái đức sáng hằng hữu hư linh bất muội nơi ḿnh, ngơ hầu thấy được chân lư đích thực trong lẽ Đạo Trời, không hẹp ḥi nê chấp từ h́nh thức, từ chữ nghĩa, từ danh xưng, để mà ḥa vào nhịp điệu hằng sống của người với người, không tự cho ḿnh là phải một cách tuyệt đối để phủ nhận giá trị của người khác. Ngần ấy thái độ cũng đă là một tác động quy nguyên thống nhứt rồi vậy.

      Chư hiền đệ hiền muội! Mỗi khi nghe đến ngôn từ quy nguyên hay thống nhứt, hăy lưu ư cho là không có nghĩa rằng phải gom về độc khối thể tướng danh từ hay việc làm theo đường lối của từng địa phương từng hoàn cảnh, v́ đó không phải là nguồn gốc. Hễ không phải là nguồn gốc mà cứ lo nâng niu vun tưới th́ không bao giờ tươi tốt được. Vậy căn bản của sự thống nhứt quy nguyên là tự ḷng người mà ra.

      Chư hiền hăy nh́n xem! Ḱa ánh sáng ngọn đèn được đúng mức giúp soi sáng một miền trọn vẹn v́ nó có sự thống nhứt nội tại. Nếu bóng đèn kia không có sự nhứt quán hay thống nhứt th́ tia sáng sẽ chi phối thành muôn ngàn mảnh từ dưới lên trên, từ ngang qua dọc.

      Những nhà tu khổ hạnh đạt được thần thông, đi trên cao mà không rớt, nhờ họ có lẽ nhất quán nơi ḿnh. V́ thiếu thống nhứt tư tưởng, con người sẽ bị thiên lệch ngửa nghiêng, đi hay nh́n ra thấy sự mênh mông của bể cả, v́ trong lúc ấy mọi ba động đều tập trung dưới ḷng đáy không c̣n tản mác đó đây để làm thu hẹp mặt bể.

      Được vậy là nó nhờ sự thống nhứt, sự quy nguyên theo nẻo qui tâm trong Đạo tuần huờn. Như thế chư hiền đệ hiền muội đă có sứ mạng làm người dẫn đạo tinh thần cho nhơn sanh, hăy thường xuyên thực hành sự thống nhứt tâm linh để rồi cảm hóa trong xă hội nhơn loài.

      V́ rằng bao giờ tự thân mỗi người chưa được qui nhứt th́ xă hội nhân loài cũng vẫn rời rạc chia ly trong mọi chiều hướng, mọi h́nh thể đối kháng va chạm nhau.

Thi:

Thái b́nh nhờ ở luật qui tâm,

Đức sáng tung ra khắp cơi trần,

Dinh dưỡng muôn loài cùng vạn vật,

Nhờ ân không biết đó là ân.

 

      Lăo Đế-Quân dạy bao nhiêu lời tất yếu trong đàn nay với tinh thần qui nguyên Đại-Đạo và hơn nữa quy nguyên từ cá nhân tới gia đ́nh ra xă hội. Cuối cùng phổ cập đến nhơn loại bằng cái nh́n bao dung từ ái của Đức Chí-Tôn quảng đại vô biên…

 

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh