Trở lại trang chánh của Website Thiên Lý Bửu Tòa
|
15.- ÐỨC TIN VĂN PHÒNG CƠ QUAN PHỔ THÔNG GIÁO LÝ Tuất thời 12 tháng 4 Canh-Tuất (16-5-1970) __________ HUỲNH-TRUNG-NGUYÊN chào mừng chư Thiên Mạng, chư hướng Ðạo. Thấm thoát thiều quang nhặt thúc tựa thoi đưa mà đã mấy Thu rồi sau ngày tạm bỏ cái thể xác trược trần, ngày nay có dịp được trở lại chốn bụi hồng nầy để tái ngộ chư huynh đệ, sau đó có một vài điều trong nhiệm vụ và kinh nghiệm trong Ðạo học, Tệ Ðệ muốn tường trình ra đây để chư huynh đệ cùng suy nghiệm. Khi còn mang nhục thể, mỗi người ở thế gian ai ai cũng vì cái vị ngã mà ham làm mọi việc, dầu việc đời hay việc Ðạo cũng đều đổ dồn vào việc cung phụng cho cái vị ngã đó. Trừ ra những hàng đạo đức cao thâm, siêu nhân quán thế mới giác ngộ trước để nương cái giả ngã đó hầu tạo dựng cái chơn không, kỳ dư phần đông đều lâm vấp vào cái giả ngã đó, cho nên trước bước đường đạo cũng như đường đời hằng bị lâm vấp những điều buồn vui giận ghét sầu não. Ðặc biệt là giới tu hành, cái vị ngã đã làm trở ngại không ít cho bước đường tiến hóa. Hễ vị ngã thì chấp ngã, hễ chấp ngã thì vô minh. Hễ vô minh thì giảm hoặc mất đức tin trong nhiệm vụ và sứ mạng thế Thiên hành hóa. Theo cựu Luật Ðạo thì đặt vấn đề phế đời hành Ðạo. Việc ấy có hai tác dụng: 1) là có lợi 2) là có hại. Lợi là ở chỗ một khi phế đời để hành Ðạo thì người hành giả không còn bận tâm vì danh lợi thê nhi và mọi ngoại cảnh vật chất quyến rủ để được trọn vẹn thì giờ cũng như tâm trí vào việc Ðạo. Phần nầy nếu mỗi hành giả được xử sự sắp xếp an bài việc gia thê tử tôn mà phế đời hành Ðạo thì rất quý lắm. Còn cái hại là tuy trên danh từ phế đời hành Ðạo, nhưng trong thực tế hoàn cảnh xã hội gia đình chi phối không ít cho hành giả. Do sự miễn cưỡng hoặc thiếu thận trọng, thiếu cân nhắc trước khi quyết định lãnh vai trò phế đời hành Ðạo, vì vậy mà khi bắt tay vào việc trên đường hành Ðạo, mọi sự túng bấn bẩn chật chi phối, hoặc mọi tình cảm gia đạo chi phối, hành giả phải mang tai tiếng và lỗi đạo ở cương vị điển hình cho một Hội Thánh, một Thánh Thất hay một Cơ Quan Ðạo. Trong thời Tam-Kỳ Phổ-Ðộ, CHÍ-TÔN đại ân xá cho tất cả con cái của Ngài, dầu mọi từng lớp nào cũng có thể hành Ðạo được, tùy hoàn cảnh, tùy khả năng sở trường đảm trách mỗi phần vụ trên đường lập công bồi đức để kịp kỳ thi Ðại Hội Long-Hoa Ðại Ðồng Phán Ðoán. Ai có hoàn cảnh khá hơn thì đảm trách vai trò phế đời hành Ðạo, ai có hoàn cảnh eo hẹp về mọi phương diện hơn thì đảm nhận phần việc dễ dãi cũng không kém phần công quả trong sự tu tiến. Nếu tuyệt đối khép mỗi người phải phế đời hành Ðạo thì thế gian đầy danh lợi dục vọng nầy có được mấy người tu? Nhưng có một điều quan trọng hơn hết, đó là ÐỨC TIN. ÐỨC TIN đã giúp cho các nhà Bác Học thám hiểm tận đáy biển sâu, vào vùng băng tuyết và vượt bầu khí quyển để đến được một hành tinh khác. ÐỨC TIN đã giúp người Mẹ nghèo nàn xơ xác nuôi sống đàn con đông đúc. ÐỨC TIN đã giúp cho một người quê mùa bần cùng dốt nát được thành công đắc quả trên đường tu học. ÐỨC TIN đã giúp những thường nhân sa đọa được trở nên phẩm vị Thần Thánh Phật Tiên. Vì quan trọng như vậy cho nên ÐỨC TIN là điều tối cần cho người tu học dầu ở trình độ nào. Ðừng vì những ngoại cảnh nào mà mình phải mất đức tin. Hễ mất đức tin thì tinh thần bạc nhược, cơ thể uể oải, mọi sự hy vọng sống ở đời đều không có chủ đích. Do sự mất đức tin đã xô đẩy con người vào đường tội lỗi và thoái hóa. Phật-Tổ Như-Lai xưa có nói: "Ðừng tin một lời nói, một ý kiến hoặc một đoạn văn nào của một người mà người ấy dầu trên Trời mới rớt xuống tự xưng là Phật, Thánh, Tiên, nếu lời nói hoặc ý kiến hoặc đoạn văn ấy là sai chơn lý và lẽ Ðạo". Còn ngày nay, giữa thời buổi mạt kiếp, trong cảnh hỗn độn, giữa chánh tà Phật ma và những hàng Nguyên Nhân xuông pha vào đời để lập công bồi đức, người tu hãy thận trọng chấp nhận và phán xét những lời nói hoặc ý kiến hay cách hành văn của người ấy để làm kinh nghiệm. Không ai quên câu truyện một cậu bé Hạng-Thác được một cụ già Khổng-Tử tôn làm Thầy vì lời hay ý đẹp. Cũng chính giữa thời kỳ nầy, người tu hành phải coi chừng bị quỷ ma phá hoại, vì một lời nói, một ý kiến hay một đoạn văn, vì chủ quan, vì vị ngã hoặc vì tự ti mặc cảm làm tha nhơn bại hoại đức tin trên đường sứ mạng. Giữa thời kỳ nầy tu đã dễ thành nhờ Ðại Ân Xá, mà cũng dễ bị đọa vì vị ngã vô minh và tự ti mặc cảm. Tệ Ðệ khi còn sanh thời đã lâm vấp khá nhiều về những điều đã trần tình vừa qua, nhưng nhờ mỗi khi lâm vấp, lúc trở lại Thiền Ðịnh được thấy nguyên nhân sự lâm vấp ấy rồi sám hối ăn năn, hoan hỷ để vươn lên con đường tu tiến. Tệ Ðệ xin chào tạm biệt trong tình thương của Thầy Mẹ. Rán tu học để khỏi phải luân hồi chuyển kiếp nhiều lần mà khổ sở, xa ngày trùng hoan tái ngộ. Xin cám ơn chung tất cả, hẹn ngày gặp lại. ----> NEXT |
Thiên-Lý Bửu-Tòa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674 Website: www.thienlybuutoa.org Email Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT
|